Bọn họ không chỉ có địa vị rất cao, tôi nghe nói thế lực sau lưng cũng cực kỳ mạnh mẽ.
Nếu chúng ta lặng yên không tiếng động tiêu diệt bọn họ, chỉ sợ rằng sẽ bị người sau lưng bọn họ trả thù điên cuồng.
Đến lúc đó chúng ta có thể chống đỡ được không, còn khó nói.”
Dư Văn Cường có chút lo lắng.
“Vậy tôi sẽ tiếp tục giết! Ai dám ngoi đầu lên cho bọn họ, tôi sẽ giết kẻ ấy!”
Cao Thành Sâm nói hết sức khí thế.
Cao Phong không nói gì, trong lòng anh cũng đang suy nghĩ chuyện này.
Nhất định phải thống nhất thế lực.
Không chỉ có thể làm lực lượng lớn mạnh mà ý nghĩa cũng rất sâu xa.
Cho nên hai thế lực này khẳng định phải nghĩ cách tiêu hóa hết.
Nhưng nên tiêu hóa từ đâu đây? Đúng lúc này thì điện thoại di động của Dư Văn Cường vang lên.
“Gì chứ?”
Dư Văn Cường nhận điện thoại nghe hai giây đã không nhịn được gâm thét một tiếng: “Bọn họ dám lật trời à! Bây giờ tôi sẽ qua ngay!”
Nói xong câu đó, Dư Văn Cường trực tiếp cúp máy điện thoại.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Cao Phong hỏi.
“Cậu Phong, cấp dưới vừa mới báo cho tôi biết thế lực hai nhà kia đã chủ động ra tay rồi.”
“Vừa rồi bỗng nhiên bọn họ bắt đầu tấn công địa bàn của chúng ta, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi đã đập ba cửa hàng của chúng ta rồi””
Dư Văn Cường cần răng báo cáo.
Cao Phong khẽ nhíu mày nói: “Cùng nhau đi xem thôi.”
Đám người đi xuống sân thượng lái xe đến nơi xảy ra vụ việc.
Phường Thạnh Nam, khu Thành Nam.
Trên đường đi có vô số người điên cuồng đấm đá.
“Con mẹ nó chứ! Muốn làm ăn ở thành phố Hòa Bình này à, bọn bây đã được ông đây đồng ý chưa?”
“Cút ra ngoài! Cút ra ngoài!”
Mấy trăm thanh niên trai tráng tay cầm dao gậy đập mạnh lên đồ vật, trong miệng còn mảng chửi không văn hóa.
Những người này tụ tập với nhau, chuyên tìm địa bàn của Dư Văn Cường tiến công.
Không ai có gan dám nói chuyện.
Rất nhiều khách hàng trong tiệm đều bị dọa hốt hoảng chạy ra, ngay cả tính tiên cũng quên mất.
Đúng lúc này lại có từng đợt tiếng động cơ ô tô truyền đến, bất chợt nhìn thấy từ đằng xa có mấy chiếc xe hối hả đang chạy.
Vô số người đi đường đều đang chạy hai bên đường phố để tránh xa những người kia.
Cao Phong ngồi ở trong xe, sắc mặt anh lạnh lùng nhìn đám người đẳng xa.
“Rừm rừm!” . Truyện Gia Đấu
Santana trực tiếp mở ra tính năng cao nhất, bô phun ra làn khói màu trắng điên cuồng phóng đến đẳng trước.
Đăng xa có mấy trăm thanh niên tụ tập trên đường phố, bọn họ nghênh ngang đi về đằng trước.
Chỉ cần là địa bàn của cấp dưới Dư Văn Cường là bọn họ sẽ trực tiếp đi vào đập phá một phen, xem ra rất có tính mục đích.
Bọn họ nhìn thấy một chiếc Santana trảng chạy đến đây, bọn họ đều vô thức sững sờ.
“Ha ha con mẹ nó! Ông đây cứ đứng ở đây đó, tôi xem anh ta có dám đụng tôi không?”
Một thanh niên nhuộm tóc vàng cười ha hả.
Nói xong câu đó, thanh niên tóc vàng này trực tiếp cất bước đi ra đằng trước.
“Ha ha, đã là năm nào rồi mà định con mẹ nó lái xe hù dọa người khác, cậu để anh ta đụng một cái thử xem”
Người nói chuyện chính là mấy tên thanh niên đang cất bước lên đằng trước.
Năm sáu thanh niên đều tỏ vẻ cực kỳ khinh thường.
“Rừm rừm rừm!”
Santana màu trắng không giảm tốc độ, ngược lại còn tăng thêm, nó đang chạy thẳng đến chỗ đám người trước mặt.