Trong lòng anh suy nghĩ, chắc anh phải ra tay mới có thể giải quyết được chuyện tối nay.
Nếu anh thực sự để đám người Cao Thành Sâm ngăn cản người đàn ông trung niên này thì sợ rằng sau này sẽ có rất nhiều người đến gây chuyện với anh.
Cao Phong cũng có thể đoán qua được mục đích hôm nay họ đến đây tìm anh.
Đôi khi, nếu bạn muốn được đám người nào đó công nhận thì nhất định bạn phải sử dụng thế mạnh của mình đẻ bọn họ công nhận.
“Hục!”
Hai mươi người ăn ý phối hợp chặt chẽ với nhau vây chặt Cao Phong ở giữa.
Cao Thành Sâm căn rằng, anh ta đứng yên tại chỗ bàn tay nắm chặt lại.
“Chờ một lúc nếu như có tình huống gỉ lạ thì chúng ta trực tiếp sử dụng vũ khí lạnh.”
“Kể cả dùng biện pháp gì, đều phải bảo vệ an toàn cho cậu Phong.
Cao Thành Sâm xoay người sang bên cạnh nói nhỏ với người bên cạnh mình.
Tất cả mọi người gật đầu, đồng ý với ý kiến này.
“Am”
Khi bọn họ đang nói chuyện thì Cao Phong bắt đầu đánh nhau với hai mươi người kia.
Người đàn ông trung niên vẫn chưa ra tay, ông ta đứng ở một chỗ xem bọn họ đánh nhau.
Hơn nữa, ông ta còn ấn một nút trên cúc áo, không biets để làm gì.
Trong túi phát ra một ánh sáng hồng, sau đó anh sáng này biến mất.
“Bịch!”
Hai người thanh niên một người dùng chân một người dùng tay cung đánh về phía Cao Phong.
Cao Phong hừ lạnh một tiếng, sau đó anh dùng chân trái của mình làm điểm chống đỡ, sau đó dùng chân phải giống như sắt quét xung quanh một vòng.
“Âm ầm!”
hai cú đá mạnh va chạm vào nhau tạo thành một tiếng vang rất to, sau đó cú đánh của hai người thanh niên đều bị Cao Phong chặn lại.
Sau đó, là những cú đánh rát nhanh tng ra làm người ta hoa cả mắt.
Vẻ mặt Cao Phong không thay đổi, ngay cả cơ thể của anh cũng hầu như không chuyển đi chỗ khác.
Nhưng nếu mỗi lần anh xê dịch chỗ khác nhấc chân nhấc tay đánh ngã một người thanh niên.
Mà mấy người thanh niên này chính là những võ giả vừa nãy mới đánh một trận với đám người Cao Thành Sâm, và họ toàn chủ động đi đánh người khác.
Nhưng khi bọn họ đánh với Cao Phong thì rơi vào hoàn cảnh xấu, bọn họ giống như mấy con cừu nhỏ ở trước mặt Cao Phong.
Việc này chuẩn với câu người giỏi thì có người khác giỏi hơn, núi cao thì sẽ có một ngọn núi khác cao hơn.
Vừa nãy nhưng võ giả này rất mạnh ở trước mặt Cao Thành Sâm, nhưng khi ở trước mặt Cao Phong thì bị rơi vào hoàn cảnh xấu luôn.
“Tôi thấy, sức mạnh của cậu Phong đã mạnh hơn trước rất nhiều!”
Một chiến sĩ của nhà họ Cao ở bên cạnh Cao Thành Sâm trợn to hai mắt, đột nhiên thốt ra câu này.
“Vốn dĩ sức mạnh của cậu Phong đã rất mạnh rồi chẳng qua trước đây cậu Phong giấu mà thôi.”
“Người khác không biết thì thôi, còn chúng ta biết rất rõ rồi còn gì? Kể cả trong lĩnh vực nào thì cậu Phong cũng giỏi”
“Nhưng mà tính cách của cậu Phong rất yên bình, cậu không thích đánh nhau tranh tài sản, thậm chí vị trí ông chủ của nhà họ Cao cậu Phong cũng không cần.”
“Nhưng nếu không phải do bất đắc dĩ thì cậu Phong sẽ không làm như vậy.’ Cao Thành Sâm thở dài một tiếng, trong lòng anh ta cảm thấy rát khó chịu.
Anh ta chỉ biết rằng, chỉ cần Cao Phong muốn thứ gì thì chắc chắn bọn họ sẽ đem về cho Cao Phong.
“Cuộc sống đưa mọi người đi về phía trước, kế cả mọi người có thích hay không thì nó vẫn làm.”
đột nhiên một thanh niên đứng bên cạnh nói một câu này.
Lần đầu tiên người đàn ông trung niên nhìn thấy Cao Phong ra tay, ông ta chậm rãi thu nụ cười trên mặt lại.
trong mắt ông ta bắt đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng.
Thực lực của Cao Phong vượt qua suy đoán của ông ta.
Hôm nay ông ta dẫn đến những người này, ai cũng không phải là người bình thường.
Một người trong bọn họ đã có thể đánh bại đám vệ sĩ chuyên nghiệp kia.