Chương 3070
“Ông à, cho dù sau này anh ta có bị trừng phạt, thì lúc đó chúng ta cũng đã bị giết rồi…”
Mọi người trong nhà họ Diệp thực sự không phải kẻ ngốc.
Nếu như Cao Phong thực sự muốn tiêu diệt nhà họ Diệp, vậy thì nước Việt Nam này nhất định sẽ trừng phạt Cao Phong đến chết!
Nhưng cho dù có chém Cao Phong một ngàn lần một vạn lần thì có thể thế nào chứ?
Đời người chỉ có một mạng sống.
Họ chết rồi thì chỉ là những người chết.
Cho dù sau này có giết chết Cao Phong, bọn họ cũng không có cách nào sống lại được.
Vì vậy, lúc này, không ai dám chống lại nữa.
Diệp Thiên Long nhìn thấy cảnh này muốn động thủ nhưng vẫn đành chịu đựng.
Mọi chuyện đi đến mức này, ngay cả ông ta không thể tùy tiện nhúng tay vào.
Trừ phi ông ta thật sự quyết định trở mặt với Cao Phong.
Những thứ mà Cao Phong làm lúc này chỉ vì tìm Kim Tuyết Mai.
Nếu Diệp Thiên Long ngăn cản anh, vậy chẳng phải là đang nhận Kim Tuyết Mai bị người ta bắt đi?
Vì vậy, ông ta quyết định không quan tâm, duy trì ánh mắt lạnh lùng đứng cạnh xem.
“Trung tướng Long, ông…” Trọng Dương Bình do dự.
“Không có vấn đề gì.” Diệp Thiên Long nhẹ nói: “Có việc quỳ gối này, sau này nếu như Tuyết Mai có thể vào nhà họ Diệp, tất cả bọn họ đều phải ngước nhìn Tuyết Mai.”
Cao Phong khiến mọi người trong nhà họ Diệp phải quỳ gối, điều này được coi là đã tạo cho Kim Tuyết Mai một địa vị vững chắc trong nhà họ Diệp!
Khóe miệng Cao Phong lộ ra một chút lạnh lùng cùng ý cười sâu xa.
Không cần tất cả người nhà họ Diệp quỳ xuống, chỉ cần một người quỳ là đủ.
Mặc kệ ông ta có thừa nhận hay không, người nhà họ Diệp đều đã quỳ xuống trước Cao Phong rồi, đây là sự thật không ai có thể xóa bỏ.
Mỗi một người trong nhà họ Diệp đều là một thành viên của nhà họ Diệp và đại diện cho bộ mặt của nhà họ Diệp.
Một người quỳ có nghĩa là nhà họ Diệp cũng quỳ!
Người nhà họ Phạm nhìn thấy cảnh này lập tức cảm thấy trong lòng nhẹ đi rất nhiều.
Ngay cả nhà họ Diệp cũng quỳ xuống rối, nhà họ Phạm bọn họ quỳ xuống trước mặt Cao Phong thì đã tính là gì?
Những người phía sau Cao Phong trong lòng vô cùng khâm phục.
Sau nhà họ Phạm ở thủ đô, gia tộc đứng đầu trong ba gia tộc lớn là nhà họ Diệp cũng quỳ xuống!
Trong vòng một ngày, thủ đô có ba gia tộc lớn thì đã có hai gia tộc quỳ xuống rồi.
Đây là thế lực mạnh đến nhường nào ?
“Không ngờ… Không ngờ là anh Phong, anh ấy thật sự có thể làm được…”
Thương Hồng Thành tự lẩm bẩm, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Những người khác cũng không ngừng gật đầu.
Thật ra trước khi họ cùng Cao Phong đến, bọn họ vô cùng lo lắng.
Dù gì đây cũng là nhà họ Diệp!
Nhà họ Diệp một tay che trời ở Thủ đô!
Ai đụng vào là người ấy chết!
Bọn họ đã lên cùng một chiếc thuyền với Cao Phong rồi, nên không thể không tới.
Nhưng không ai trong số họ có thể ngờ rằng Cao Phong thực sự có thể khiến người nhà họ Diệp quỳ hai gối xuống trong sợ hãi.
Đủ tàn nhẫn! Có gan, còn cần phải lo chuyện lớn không thành à?
“Mẹ nó! Tôi đang nghĩ, tại sao ngay từ đầu tôi đã thông minh như vậy, đi chọc vào anh Phong chứ?”
“Nếu như tôi không chọc tức anh ta, sau này sẽ không có sự cùng xuất hiện nào cả, sau này cũng không quen biết nhau.” Lê Tiểu Quyền sờ sờ sau gáy anh ta, xúc động nói.
Nói tóm lại, anh ta cảm thấy đi theo Cao Phong thật sự đi theo đúng người.
Dù sao đi cùng anh ta cũng được thơm lây.
Địa vị của Cao Phong đã lên, địa vị của họ đương nhiên cũng sẽ tự nhiên mà tăng lên theo!
“Đừng coi thường nhà họ Diệp, e rằng, đây mới chỉ là bắt đầu.”
Thương Hồng Thành im lặng vài giây, sau đó nhẹ nhàng nói.
Chương 3071
Một câu nói khiến tất cả mọi người trong lòng đều giật mình, căng thẳng sau đó toàn bộ đều rơi vào im lặng.
Đúng vậy!
Cho tới bây giờ, quân tiếp viện của nhà họ Diệp vẫn chưa tới.
Họ không tin nhà họ Diệp ở thủ đô sẽ chỉ ngồi im một chỗ chờ chết như thế này.
Cho dù Diệp Thiên Long không ra tay, ông cụ Diệp làm sao có thể ngồi im không làm gì chứ?
“Có giao người ra hay không?”
Cao Phong tiến lên, nhìn về phía ông cụ Diệp hỏi.
“Cao Phong, tôi bảo đảm với cậu! Hôm nay, tất cả người của cậu đều sẽ chết cùng với cậu ở đây.”
Ông cụ Diệp hơi liếc mắt một cái, một tay chống gậy đối diện với ánh mắt của Cao Phong.
Cao Phong nhìn thẳng vào ông cụ Diệp, một lúc sau mới chậm rãi gật đầu.
“Vậy được! Vậy thì trước khi chết, tôi sẽ giết chết nhà họ Diệp ông!”
Cao Phong trầm giọng nói, trực tiếp đưa tay lên.
Quyết đấu đến cùng, không còn đường rút lui nữa rồi.
Không nhìn thấy Kim Tuyết Mai, anh sẽ không lấy lại được lí trí của mình.
“Tuýp, tuýp, tuýp…”
Đúng lúc này, đằng xa đột nhiên có tiếng còi truyền đến.
Ngay sau đó hết xe này đến xe khác phóng nhanh đến.
Ngoài những phương tiện có trong cơ chế, còn có vô số xe bán tải quân sự.
Bên trong thùng xe bán tải là những người lính được trang bị đầy đủ vũ trang.
Tất cả họ đều mặc quân phục rằn ri chiến đấu trên đất liền, mỗi người đều có khuôn mặt cương nghị và biểu cảm vô cảm.
Hết xe này đến xe khác, xe cộ lũ lượt kéo đến như mưa.
“Vù vù!”
Sau đoàn xe, có những tiếng gầm rú động cơ mạnh mẽ trong không khí.
Hết trực thăng này đến trực thăng khác cũng bay tới gần.
Nói một cách đại khái, có gần hai mươi chiếc trực thăng quân sự bay lượn trên bầu trời.
Trong lòng mọi người rất hồi hộp.
Quân tiếp viện của nhà họ Diệp đến rồi!
Nhưng người nhà họ Diệp thì lại thở dài thườn thượt.
Cuối cùng kéo dài đến tận bây giờ, bọn họ muốn xem xem Cao Phong còn có thể kiêu ngạo đối mặt với đám binh lính này hay không!
“Kít! Kít!”
Vô số chiếc xe đã phanh gấp và dừng ngay sau đám đông.
Từng chiếc xe trực tiếp tạo thành thế bao vây rộng lớn, đám người Cao Phong lập tức bị bao vây.
Nhìn chung quanh vô số xe cộ, trong nháy mắt không thấy binh lính.
Tính sơ qua ít nhất cũng phải có ít nhất hơn tám nghìn người.
Trong thời kỳ hòa bình ngày nay, có thể điều động một lực lượng gần mười nghìn quân trong một thời gian ngắn như vậy là vô cùng khó khăn.
“Đội hình chiến đấu, vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.”
Mệnh lệnh phát ra, hơn tám nghìn binh sĩ ngay lập tức bắt đầu thực hiện mệnh lệnh.
“Lắc rắc!”
“Lạch cạch!”
Báng súng được kéo ra và những viên đạn lập tức được nạp vào.
“Pằng! Pằng!”
Hết khẩu súng máy hạng nặng này đến khẩu súng máy hạng nặng khác, được đỡ trên mặt đất bởi khung của thân súng, nhắm thẳng vào Cao Phong mấy người.
Thân hình mảnh mai của khẩu súng máy hạng nặng toát lên một màu đen bóng, tạo cho người ta cảm giác cực kỳ nặng nề.
Những người lính đến từ quân đoàn chiến đấu thực sự quyết liệt.
Trong khoảng thời gian ngắn đã triển khai xong đội hình chiến đấu.
Chương 3072
Hình thành các tầng tầng lớp lớp lên xuống, bao quanh mấy người Cao Phong ba trăm sáu mươi độ không một góc chết.
Nếu dám manh động, có thể lập tức phát động hỏa lực.
Lúc này, mấy người Cao Phong bị gần mười nghìn vũ khí chĩa vào, trên trời còn có hai mươi máy bay chiến đấu nhìn chằm chằm bọn họ.
Hôm nay, mấy người Cao Phong không có cách nào trốn thoát.
Phải nói là có chạy đằng trời.
Hoặc là đầu hàng khuất phục hoặc là chiến đấu đến cùng.
Nhưng cho dù là lựa chọn nào đi chăng nữa đều sẽ không có kết thúc tốt đẹp.
Cho dù đám người Long Tuấn Hạo dám liều mạng, hôm nay vốn dĩ bọn họ đến để đón dâu nên cũng không trang bị quá nhiều, hoàn toàn không đem theo hỏa lực nặng.
Đối mặt với tám nghìn đối thủ trên tay là súng, cùng đội quân mang hỏa lực mạnh, bọn họ tuyệt đối ngay lập tức bị áp đảo.
Không còn đường lui, kề cận bước đường cùng!
Một luồng không khí tuyệt vọng, đột nhiên từ trong đám người phía Cao Phong, đám người dày đặc bao phủ dần dần tản ra.
Đối mặt với binh sĩ Việt Nam, những người chung thành với Cao Phong cũng không dám nói nhiều những thứ khác nữa.
“Nào! Anh em đâu, lúc hừng hực khí thế của chúng ta đến rồi.”
“Đợi chút, tìm nơi có khả năng đối mặt với đe dọa lớn nhất, xử lý bọn họ trước rồi hãy nói.”
Long Tuấn Hạo cắn răng, ngay tức khắc phải đổi băng đạn.
“Tuấn Hạo.”
Cao Phong bất thình lình hét lên một tiếng to, khiến động tác của Tuấn Hạo phải dừng lại.
Nói cứ nói, làm cứ làm.
Đối diện với binh đội chính quy, cả gan chống lại, đó đồng nghĩa với mưu đồ tạo phản!
Sự việc này, làm sao có thể làm một cách tùy tiện?
Và lại cho dù anh có mất trí, cũng không muốn chống lại Việt Nam.
Cao Phong nếu như có làm thế thật, vậy thì không phải là oai phong nữa, đó gọi là điên rồi!
Đó là lấy mạng của tất cả mọi người, ra làm trò đùa.
Đó gọi là, bất trung, bất hiếu, bất nghĩa…
Đó là muốn bị ngàn người chỉ trích, bị vô số người hận tận xương tủy.
Suy cho cùng, tôn nghiêm của Việt Nam, tuyệt đối không để bất kì người nào khiêu khích.
Cao Phong lần nữa kích động, nhưng cũng là ở trong lòng, lưu ở tận dưới đáy lòng.
Long Tuấn Hạo ngơ người một lúc, vẫn là từ từ cắn răng, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Những người phía bên trong hãy nghe đây, hãy đặt vũ khí trong tay xuống, nộp súng thì không giết!”
“Nếu như dám phản kháng, sẽ không có bất cứ khoan hồng nào!”
Bên trong một chiếc xe ô tô chống đạn đặc biệt, truyền đến một tiếng hét.
Âm thanh tầng tầng lớp lớp vang xa, vang lên bên tai rất nhiều người.
Trong chốc lát, người phía sau Cao Phong rất nhiều, đều là những người không chịu nổi sự hoảng hốt trong lòng.
Bây giờ, ngay cả quân đội cũng bắt đầu lên đường rồi, bọn họ có thể làm gì chứ?
Cao Phong dám đi đối kháng với quân đội sao?
Cho dù Cao Phong có dám, nhưng sau đó sẽ đem lại hậu quả nghiêm trọng thế nào chứ?
Những người như bọn họ, thật không thể gánh vác nổi đâu!
“Haha, nghĩ lại những lời ông vừa nãy nói, có nực cười hay không chứ?”
Đột nhiên, Cao Phong quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên Long, ánh mắt có chút đùa cợt.
“Tôi sao chứ?” Diệp Thiên Long hơi hơi cau mày.
“Tôi đang tìm Kim Tuyết Mai, ông lại điều người đi ngăn lại, còn mở miệng ra là nói ông và cô ấy là người thân.”
“Rõ ràng là vô cùng nực cười, ông có xứng không?” Cao Phong cười nhạt thành tiếng.
Diệp Thiên Long bỗng chốc hiểu ra, hàm ý bên trong câu nói của Cao Phong.
Có chút do dự một lát, Diệp Thiên Long nhẹ nhàng giải thích: “Không phải người đó tôi phái đến.”
Cao Phong căn bản là không tin, mắt đỏ lên càng rõ rệt.
Chương 3073
“Cao Phong, cậu còn tức điều gì nữa? Cậu bây giờ còn tức giận điều gì nữa chứ?”
“Cứ tiếp tục tức đi! Nào, dơ súng lên bắn tôi đi!”
“Thật là tự nghĩ mình giỏi đấy à? Cậu tự cho là ai cũng phải nghe lời cậu sao?”
Trước kia một đám người nhà họ Diệp quỳ xuống trước Cao Phong, lúc đó như lại khôi phục lại thời kì kiêu ngạo, trong mắt coi thường người khác trước đó.
Từng người từng người một từ dưới đứng dậy, chẳng thèm ngó ngàng, nở nụ cười lạnh nhạt với Cao Phong.
Hôm nay, quân cứu viện nhà họ Diệp đã đến, bọn họ tại sao phải sợ hãi Cao Phong chứ?
Nhìn thấy một loạt biểu hiện đó nhà họ Diệp, Diệp Thiên Long chỉ cảm thấy sắc mặt đỏ hồng, ông ta cảm thấy mất mặt thay nhà họ Diệp!
Ông cụ Diệp cũng chống cây gậy, từ từ chầm chậm bước đến trước mặt đám người nhà họ Diệp, nhìn Cao Phong cười nói: “Tôi đã từng nói, ở đây là Việt Nam, không chứa chấp cậu giở trò ngang ngược, lưu manh!”
“Cậu thật to gan, đến đối đầu với quân đội?”
“Tôi cũng không giấu gì nữa, những người này thực ra không phải là Thiên Long gọi đến, mà là quan hệ của tôi.”
“Bây giờ, tôi hỏi cậu, cậu có dám để những người phía sau cậu đến đối kháng với những người ngoài kia không?”
Ông cụ Diệp nói những lời lẽ kia ra, khuôn mặt hiện đầy sự tự tin.
Mà nhà họ Diệp ở phía sau không, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười chế nhạo.
Bọn họ đã bắt thóp của Cao Phong, cho rằng anh tuyệt đối không dám làm như vậy.
Nếu anh thật sự làm như vậy, cho dù thần tiên đến, cũng không giữ được anh.
Không chỉ anh, mà tất cả mọi người ở phía sau anh đều sẽ bị tội mưu phải mà xử tội, giết ngay tại chỗ cũng không có gì quá đáng.
Trước sự khinh thường và chế giễu của mọi người trong nhà họ Diệp và cả sự lo lắng của mọi người phía sau, Cao Phong đột nhiên nở một nụ cười trên miệng.
Nụ cười ấy chất chứa nỗi buồn và sự uy nghiêm bất tận.
Nó lại càng giống như một vị vua sói đơn độc, mặc dù anh chiến đấu một mình, khí chất của anh vẫn không hề giảm.
“Tôi đã nói, hôm nay cho dù ai đến, tôi cũng muốn gặp cô ấy, đưa cô ấy về nhà!”
“Tôi muốn đưa cô ấy về nhà! Ai cản, tôi sẽ giết người ấy!”
Một câu nói này của Cao Phong đã lần nữa thể hiện rõ lập trường của bản thân.
Trong lòng mọi người đều run lên, Cao Phong có ý gì, thật là muốn chống lại tám nghìn quân sao?
Nếu thật sự là như vậy, vậy tuyệt đối chỉ có con đường chết!
Dù gì, tám nghìn quân lúc này, cũng chỉ là mở đầu trận.
Nước Việt Nam to như vậy, đừng nói tám nghìn người, tám mươi nghìn người, thậm chí tám trăm nghìn người cũng có thể dễ dàng điều động được.
Chỉ thấy Cao Phong đếm số giây, lại nhìn về hướng của Long Tuấn Hạo: “Tuấn Hạo, đợi chút nữa, mọi người đưa người về.”
“Còn tất cả mọi người, đều đi vê hết! Cho dù là khối tập đoàn Đế Phong hay là tổ chức võ sĩ biển Đông, tất cả đều về đi.”
“Bao gồm mệnh lệnh trước đây tôi truyền đạt xuống, bao gồm các binh sĩ Phong Hạo về phái Tam Giác Vàng, cũng toàn bộ giải tán trang bị.”
Một lời nói này của Cao Phong, nói rất nghiêm túc, không có ý gì như đang nói đùa.
Khi nghe thấy lời nói của Cao Phong, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Cao Phong trước đó đã nói rằng anh sẽ giết bất cứ ai ngăn cản anh.
Vì vậy, mọi người cảm thấy rằng anh muốn cố gắng đối đầu với quân đội.
Nhưng bây giờ anh lại muốn đuổi tất cả mọi người và để họ quay trở về.
Sau đó, anh giết như thế nào?
Lẽ nào anh định một mình tiếp tục đối đầu với nhà họ Diệp?
“Anh Phong? Anh nói cái gì đấy, còn anh thì sao?” Long Tuấn Hạo nhau mày hỏi.
“Tôi không đi, tôi còn phải đi tìm cô ấy.”
“Vợ tôi sống chết chưa rõ, tôi đi kiểu gì? Haha…”
Cao Phong chầm chậm đưa tay ra, anh lấy ra một điếu thuốc để châm, và nhấp một ngụm dài.
Chương 3074
“Cái gì! Anh không đi thì em cũng không đi!” Long Tuấn Hạo đập vào vũ khí của mình và nói: “Một tiếng làm anh em, cả đời làm anh em!”
“Một tiếng làm anh em, cả đời làm anh em! Anh Phong, chúng tôi không đi!”
“Một tiếng anh em hơn cả trời, động đến anh em của tôi đều chiến lại! Mẹ nó chứ, chết thì cùng chết!”
“Vì nhà họ Cao chúng ta, chết cũng không từ chối!”
Hàng nghìn binh sĩ Phong Hạo, mãi mãi trung thành với anh.
Họ có thể không có nhiều văn hóa, không có nền tảng và không giàu có.
Nhưng họ biết rằng mọi thứ họ muốn đều phải dùng khẩu súng trên tay mà đoạt được trên chiến trường.
Trên chiến trường, điều duy nhất bạn có thể dựa vào là những người anh em xung quanh mình.
Họ cũng biết cái gì được gọi là lòng biết ơn.
Trận chiến ở thành phố Đà Nẵng, Cao Phong đã chi bốn trăm tỷ làm tiền thưởng sau khi chiến đấu xong.
Tất cả những anh em đã bị tử trận, Cao Phong đều chôn cất họ một cách long trọng, đưa về an táng ở quê.
Trong nhà ai vẫn còn người nhà, mỗi nhà sẽ có tiền giúp đỡ.
Còn những người bị thương, Cao Phong nói để ý đến cuộc sống còn lại của bọn họ, để bọn họ không lo miếng cơm manh áo.
Cao Phong không chỉ nói như vậy, mà cũng đã làm như vậy rồi, điều này đều được để ý, hỏi cho làm sao mà không cảm động được?
Khi mà không còn chiến đấu, anh đối xử tốt với mọi người và giúp mọi người giải quyết mọi lo lắng.
Vậy đến lúc chiến đấu, tôi không bán mạng cho anh thì mình sẽ là loại người nào vậy?
Hàng mười mấy nghìn binh sĩ Phong Hạo rầm to và nói thà chết cũng không lùi bước.
Trung thành hợp sức, vì mục tiêu chung
Đồng sinh cộng tử, nửa bước không lùi.
Cho dù núi đao biển lửa, chỉ cần có các anh em ở đây, vậy chúng ta cùng nhau xông lên xem thế nào?
Những tiếng la hét đinh tai nhức óc làm rung chuyển bầu trời.
Tất cả mọi người trong nhà họ Diệp đều khiếp sợ, bao gồm cả ông cụ Diệp, cũng đang chấn động tinh thần.
Tên Cao Phong này, rốt cuộc từ đâu có được một đám người như vậy chứ?
Bọn họ thật sự không sợ chết sao?
Bọn họ thật sự có thể vì Cao Phong, đến mạng mình cũng không cần nữa sao?
Vô số người đều mang thần sắc ngưng trọng.
Nếu là thật sự bùng nổ ra đại chiến, sẽ tạo thành một cục diện không thể vãn hồi lại được.
Sợ rằng cả Việt Nam này, đều sẽ phải chịu chấn động lớn mất!
Lúc này, tất cả quyền quyết định đều nằm trong tay Cao Phong.
Chỉ một thoáng suy nghĩ, liền có thể xác định tình trạng của vấn đề và nó đã xảy ra đến bước nào.
Tám nghìn binh sĩ vây ở bên ngoài, đều đã bước vào tư thế chiến đấu, tùy thời liền có thể lập tức tấn công.
Trên ngón tay của tất cả các binh sĩ đều đặt lên cò súng.
Nếu như Cao Phong thật sự phát lệnh tấn công, vậy thì những binh sĩ vây bên ngoài cũng không có lựa chọn nào khác chỉ có thể không chút do dự mà bắn lên.
Anh, sẽ lựa chọn thế nào?
Nhưng mà, mọi người nhìn chăm chú và Cao Phong, lại chậm rãi duỗi tay, đè
thanh âm thấp xuống.
“Soạt!”
Cao Phong ấn lòng bàn tay xuống, tám nghìn binh sĩ Phong Hạo lập tức giữ im lặng.
“Nhớ kỹ, đây là mệnh lệnh, mọi người nhất định phải đi.”
“Cho dù là vào lúc nào, Cao Kình Thiên tôi sẽ không để mất đi đại nghĩa.”
“Cũng không thể đối kháng với toàn bộ Việt Nam, càng không thể liên lụy mọi người chịu khổ cùng tôi.”
“Cho nên mọi người bắt buộc phải di! Nếu không tìm được cô ấy, tôi sẽ không lùi bước.”
Cao Phong cười lên, chậm rãi tiếp nhận lấy thanh kiếm từ người của một binh sĩ Phong Hạo.
Khối tập đoàn Đế Phong bọn họ có thể lùi.
Nhưng Cao Phong thì không có chỗ nào để lùi bước.
Chương 3075
Nếu như anh không gặp được Kim Tuyết Mai, để người mình yêu thương sống chết không rõ.
Vậy thì một mình anh cô độc sống tiếp, còn có ý nghĩa gì chứ?
Đường đường là một người đàn ông, đến người phụ nữ trong ngực mình cũng không có cách nào bảo vệ được, thì còn có mặt mũi gì, làm sao sống tiếp? Cho nên hôm này, nếu như ông cụ Diệp khăng khăng không giao người ra…
Để rồi dù chỉ có một mình, anh cũng sẽ chiến đấu đến giây phút cuối cùng. đổ giọt máu cuối cùng!
Cho đến khi nào chết mới có thể dừng lại!
“Anh Phong!”
“Anh Kình Thiên!”
“Anh Kình Thiên…”
Mọi người đều xúc động, còn có rất nhiều người rơi nước mắt ngay tại chỗ.
“Anh ấy đầu đội trời, chân đạp đất. Bất kể xảy ra chuyện gì, anh ấy cũng
không muốn mất đi công lý.”
“Cho dù trong hoàn cảnh tuyệt vọng như vậy, anh ấy vẫn không muốn cùng người trên kia tranh đấu, cũng không muốn làm liên lụy tổn thương đến người khác…”
“Anh ấy chỉ là, chỉ là muốn tìm thấy vợ của mình, sau đó đưa vợ mình về nhà, anh ấy sai sao?”
“Anh ấy không sai!” Có rất nhiều người bật ra suy nghĩ trong tiềm thức.
Anh ấy, vốn dĩ không sai!
Chỉ là xã hội hiện thực này đang ép buộc anh từng bước từng bước lúc sâu phạm sai lầm.
Cách anh làm việc hôm nay quả thực có chút cực đoan.
Nhưng đổi lại là ai đi nữa, ai có thể thờ ơ làm như không biết khi người thân của mình bị bắt đi?
Vào thời khắc này, nghe những lời Cao Phong nói, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Cao Phong, thậm chí đến rất nhiều người nhà họ Diệp không nhịn được mà muốn cổ vũ cho Cao Phong.
“Soạt.”
Cao Phong từ từ nâng cây kiếm dài năm thước lên, ánh sáng của lưỡi dao liên tục khúc xạ ánh sáng, chói mắt người.
Thanh kiếm giơ cao, hai mắt mở to tức giận, toàn thân bộc phát ra từng tầng hơi thở lạnh lẽo.
Cặp mắt kia bị những sợi tơ máu trong mắt che kín, phảng phất như mắt quỷ vậy, muốn đâm thủng thế gian đầy tà ác này.
“Ông cụ Diệp! Tôi hỏi ông, vợ của tôi ở đâu!”
Cao Phong hít sâu một hơi, bỗng nhiên quát lớn một tiếng.
“Cậu, còn muốn chết sao?”
“Đều đã đến lúc này rồi, cậu vẫn muốn tìm đường chết?” Trong ánh mắt của Ông cụ Diệp toàn là lạnh lẽo.
Nếu như Cao Phong cứ tiếp tục điên cuồng không tỉnh, vậy thì hôm nay ông ta sẽ chém đứt huyết mạch của nhà họ Cao.
“Buông vũ khí trong tay của cậu xuống, nhìn xuống ngực của cậu đi.”
Đột nhiên, có một giọng nói phát ra từ chiếc trực thăng bay ở phía trên.
Chỉ thấy một chấm hồng ngoại nhỏ, lúc này đang đặt đúng ở trên ngực của Cao Phong.
Chỉ thẳng vào tim, không chút động đậy.
Đó là một tia hồng ngoại thực sự.
Chỉ trên khẩu súng bắn tỉa lớn mới được trang bị ống ngắm hồng ngoại!
Mấy người Long Tuấn Hạo trong tức khắc căng thẳng.
Súng bắn tỉa cỡ lớn là vũ khí hàng nóng chết người mà ngay cả họ cũng khó có được.
Nhưng là đối với quân đội mà nói, chuyện này không tính là huyện khó khăn gì.
Ông cụ Diệp ra tay, thế nhưng điều động được cả lính bắn tỉa của quân đội!
“Xạ thủ át chủ bài của tôi, trong phạm vi kilômét mà ngắm bắn, sai số sẽ không quá nửa milimet.”
Bên trong chiếc trực thăng bên trên, có một giọng nói khác.
“Con mẹ ông đấy! Ông đây có mười nghìn người, ông đây muốn xem ông có nhiều đạn hơn hay là tôi có nhiều người hơn!”
“Bảo vệ anh Phong! Phong Gia Quân, dùng thân thể của mọi người đẩy tôi lên!” Long Tuấn Hạo mắng chửi một hồi, trực tiếp lao về phía Cao Phong.