“Là cha đưa cho anh, đây chính là chiếc vòng mà em đeo năm đó.” Cao Phong nhẹ nhàng lấy miếng ngọc bội màu xanh da trời đang đeo trên cổ của chính mình ra, giơ lên đến trước mặt của Kim Tuyết Mai.
“Vốn dĩ không muốn nói cho em sớm như vậy, nhưng mà bây giờ, vật có thể về với chủ cũ rồi.”
Cao Phong tách miếng ngọc màu xanh da trời và khối ngọc bội của chính mình ra, sau đó nhẹ nhàng đặt lên trên tay của Kim Tuyết Mai.
“Đây là đồ của em…” Kim Tuyết Mai cúi đầu xuống, cẩn thận nhìn.
“Đây là, vật mà năm đó mẹ ruột của em đã để lại cho em.” Cao Phong than nhẹ một tiếng nói.
“Mẹ ruột của em đã để lại cho em…” Bàn tay của Kim Tuyết Mai khẽ run lên, sau đó cẩn thận cầm lên, đặt ở trong tay quan sát.
“Đây thật ra là đồ của nhà họ Diệp, tổng cộng có hai miếng, năm đó chú từng đưa cho mẹ… Đưa cho cha của cháu một miếng, có thể là ông ấy đã giao lại cho mẹ của cháu.”
“Một miếng khác, đang ở chỗ của chú.”
Diệp Thiên Long chậm rãi đưa tay vào túi áo, cầm ra một miếng ngọc bội giống như đúc với miếng ngọc ở trong tay của Kim Tuyết Mai.
Cao Phong nhìn thấy miếng ngọc bội này thì ánh mắt cũng bất chợt trở nên hoảng hốt, trong đầu cũng bỗng nhiên xông ra rất nhiều kí ức.
Thì ra, thì ra là như vậy!
Trong lòng của anh, bỗng nhiên hiểu ra.
Ban đầu, khi mình gặp Trọng Dương Bình lần đầu, chính là ở buổi tiệc mừng thọ của ông cụ nhà Gia Cát.
Chính là bởi vì Trọng Dương Bình nhìn thấy được miếng ngọc bội kia, cho nên mới không khống chế được mà ngã xuống tại chỗ.
Sau đó, ông ta lại đơn độc hẹn Cao Phong đi ra ngoài gặp mặt, lần nữa quan sát kỹ thêm miếng ngọc bội của Cao Phong.
Về sau nữa, chính là nhà họ Ngô và nhà họ Thương ở Thủ đô có thái độ thần phục đối với mình.
Lúc ấy, thái độ thần phục của bọn họ là không giải thích được, Cao Phong cũng hoàn toàn không thể nào hiểu được.
Bây giờ nhìn lại, nhất định là do nhà họ Diệp đã hỗ trợ từ bên trong.
Cho đến việc Cao Phong giành được Khu kinh doanh Kiên Thành, mà Khu kinh doanh Kiên Thành kia ban đầu cũng là sản nghiệp của nhà họ Diệp!
Còn có sau đó, việc Diệp Thiên Long cưỡng ép tìm Trương Chấn đòi người, cùng với việc nhà họ Phạm bỗng nhiên thay đổi thái độ.
Bây giờ nghĩ lại, toàn bộ những điều này đều có quan hệ với nhà họ Diệp!
Nói cách khác, Cao Phong có thể thuận lợi đến như vậy mà đánh hạ được một mảnh giang sơn ở Thủ đô.
Cũng là bởi vì, Kim Tuyết Mai có mối quan hệ như thế này với nhà họ Diệp.
Khi đó, có phải là Diệp Thiên Long đã coi anh thành con cháu của người chiến hữu kia của ông ta hay không?
Nhưng mà, tại sao khi đó, ông ta lại không nhận lại quan hệ với mình chứ?
Hay là nói, khi đó ông ta vẫn chưa thể chắc chắn được thân phận của mình, cho nên có chút do dự?
Cao Phong thực sự là không nghĩ ra, cho nên dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa.
Tóm lại, bây giờ hết thảy chân tướng đều đã rõ ràng.
Kim Tuyết Mai chưa bao giờ kéo chân sau của anh, ngược lại trong lúc không hay không biết, cô đã giúp cho anh giải quyết được vấn đề lớn đến như thế!
Phạm Thanh Nhiên luôn miệng nói, nhà họ Phạm là bởi vì cô ta cho nên mới đến trợ giúp Cao Phong.
Bây giờ nghĩ lại, quả thật là buồn cười biết bao.
Nếu như không có Kim Tuyết Mai, sợ rằng Cao Phong bây giờ, vẫn còn đang ở cùng Phạm An Quốc, tiếp tục chiến đấu không phải sao?
Thu hồi những cảm xúc và ý nghĩ hỗn loạn ở trong lòng lại, Cao Phong nhìn về phía Diệp Thiên Long.
Mà sau khi Diệp Thiên Long lấy miếng ngọc bội màu xanh da kia ra xong, thì lập tức nhẹ nhàng đưa tới cho Kim Tuyết Mai.
Màu sắc giống nhau, hình dáng giống nhau, ngay cả phẩm chất của loại ngọc thạch dùng để chế tạo ra thành miếng ngọc kia cũng giống nhau.
Kim Tuyết Mai sửng sốt một chút, sau đó cũng nhận lấy miếng ngọc bội ở trong tay của Diệp Thiên Long.
Cảm giác và trọng lượng của hai miếng ngọc bội này này, giống như là được đúc ra từ một khuôn vậy, không hề khác biệt một chút nào.
Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng giơ hai miếng ngọc bội kia lên, hướng về phía đèn treo ở bên trong sảnh lớn để nhìn cho kỹ.