Từng tiếng hô đồng thanh chào mừng gia chủ mới vang lên, vang vọng toàn bộ phía chân trời đến đinh tai nhức óc.
Lúc này mặc dù Cao Phong đang đứng trên mặt đất bằng phẳng, nhưng ai cũng có cảm giác phải ngẩng cao đầu lên nhìn anh.
Sau đó, những quan khách đến thăm thành phố Đà Nẵng cũng nhao nhao lên chúc mừng anh.
Đối với chuyện như thế này, ai cũng không dám chậm trễ đến một giây.
Cao Anh Hạo trăm phương ngàn kế đã lâu như vậy, kết quả là bị Cao Phong làm cho mọi chuyện đều thất bại, có thể tưởng tượng được trong lòng anh ta ghen ghét Cao Phong đến nhường nào.
Nhưng bây giờ, thậm chí anh ta cũng không có tư cách làm ầm ĩ trước mặt Cao Phong.
Dù cơn phẫn nộ có cao trào đến đâu, anh ta cũng phải tạm thời chịu đựng chúng.
Có rất nhiều người ở của nhà họ Cao, trong lòng đều cảm thấy thoải mái và vui vẻ, kích động không thôi.
Đất nước một ngày không thể không có vua, và gia đình không thể một ngày không có gia chủ!
Nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng có cơ nghiệp đồ sộ bậc nhất, từ khi ông cụ Cao mất đi, vẫn không có một ai chân chính đứng lên dẫn dắt dòng tộc.
Cuối cùng thì ngày hôm nay cũng đã tới, việc nghênh đón gia chủ mới nhậm chức, mỗi người đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nhà họ Cao đã lộn xộn quá lâu rồi, cuối cùng cũng sắp sửa mở ra một thời đại mới.
Từ nay về sau, vinh quang của nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng sẽ được Cao Phong tiếp tục duy trì.
Lịch sử của nhà họ Cao cũng sẽ được viết lại bởi Cao Phong!
Cao Phong nhẹ nhàng đặt con dấu của nhà họ Cao xuống, ánh mắt lướt qua mọi người, nhìn về hướng đại sảnh của nhà họ Cao.
Bàn thờ của ông cụ Cao được đặt ở đó.
“Ông nội, cuối cùng cháu cũng hoàn thành được tâm nguyện cuối cùng của ông!” Trong lòng Cao Phong mặc niệm một câu, sau đó mới chậm rãi tập trung trở lại.
Gia chủ mới nhậm chức sẽ có ba ngọn lửa, hôm nay Cao Phong nhậm chức gia chủ nhà họ Cao, đương nhiên sẽ tự mình đốt lên ba ngọn lửa.
Cây đuốc thứ nhất, phải giết gà dọa khỉ.
Cao Anh Hạo phạm phải tội lớn, nhất định phải có một câu trả lời thỏa đáng.
Không có quy tắc, không thành tiểu chuẩn.
Nếu như Cao Anh Hạo không bị trừng phạt, về sau này mọi người trong nhà họ Cao, chắc chắn sẽ càng khó để có thể quản lý.
Cho nên, ngày hôm nay anh nhất định phải đưa Cao Anh Hạo đi chém đầu, dùng để giết gà dọa khỉ.
“Bây giờ, với tư cách là gia chủ của nhà họ Cao, tôi sẽ thi hành gia pháp đối với Cao Anh Hạo, có ai có ý kiến gì không?”
Cao Phong nhìn mọi người nhà họ Cao với vẻ mặt đầy ẩn ý.
Không có ai trả lời.
Ngay cả ba của Cao Anh Hạo cũng không dám mở miệng nói một lời.
“Cao Anh Hạo thân là chi thứ nhà họ Cao, lại dám đối mặt với dòng tộc chính, đây là tội thứ nhất khó thể tha thứ!”
“Cao Anh Hạo âm thầm cho người ám sát con em nhà họ Cao, hành động này gọi là anh em tương tàn, đây là tội thứ hai!”
“Cao Anh Hạo thân là chi thứ nhà họ Cao, đáng lẽ ra phải biết ơn tất cả những gì nhà họ Cao đã cho anh. Nhưng anh lại lấy oán trả ơn, lòng lang dạ sói muốn tranh quyền đoạt vị, đây là tội thứ ba!”
“Ba tội lớn, cùng một lúc trừng trị tội của Cao Anh Hạo. Theo gia pháp nhà họ Cao, mang đi chém đầu để cảnh cáo!”
“Cao Anh Hạo, nên chém!”
Lời nói của Cao Phong vô cùng có uy lực và mạnh mẽ. Những người trong nhà họ Cao nghe xong đều run sợ không dám trả lời lại.
Nếu những lời nói này được nói ra từ Cao Kình Thiên, là con cái của dòng tộc nhà họ Cao, mọi người dĩ nhiên sẽ xem như đó là một câu chuyện cười, cho dù anh có nói đúng đi chăng nữa cũng không ai thèm nghe.
Nhưng bây giờ anh là gia chủ của nhà họ Cao!
Lời nói của gia chủ, sao không thể không nghe theo?
Nói là lời nói của anh có trọng lượng nặng đến hàng nghìn cân cũng không quá đáng!
Từng câu từng chữ của Cao Phong giống như một nhát búa nặng nề đập vào trái tim của người nhà họ Cao.
Nó khiến cho trái tim của bọn họ run lên, thậm chí có thể ngừng đập một lúc.