Cao Phong ở một bên cũng không nói gì, nhưng trong lòng đã có chút suy nghĩ nghiền ngẫm.
Có câu nói thế nào nhỉ, không phải người một nhà liền không tiến vào cùng một cửa, Lê Tĩnh Văn người này cũng không hổ là chị em họ của Lê Tiểu Quyền đi.
Cái thái độ không để người ta ở trong mắt này quả thực cùng với Lê Tiểu Quyền không có chút sai biệt nào, thậm chí còn tệ hơn của anh ta.
Nhưng mà nhìn bộ dáng bây giờ của Lê Tĩnh Văn, khẳng định Lê Tiểu Quyền cũng không nói với cô ta sự tình Cao Phong tát anh ta một cái.
“Tĩnh Văn, không phải cái gì nịnh bợ, hay không nịnh bợ cả, chúng tôi đều là bạn bè của nhau.” Lâm Hướng San khẽ nhíu mày.
Cô biết Lê Tĩnh Văn cùng với Lê Tiểu Quyền là người cùng một nhà, nhưng mà mối quan hệ ngày bình bình thường của các cô cũng được coi như không tệ, cho nên trước đó cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Nếu sớm biết vậy, cô đã không đem Cao Phong giới thiệu cùng các cô ấy.
“Kết giao bạn bè thì cũng phải nhìn xem bạn bè gì, có một số tương tác xã hội chính là không có ý nghĩa gì cả.”
“Chúng ta có thân phận như thế nào? Có những bạn bè đối với chúng ta mà nói sẽ không có trợ giúp gì, mà chỉ có cản trở.” Lê Tĩnh Văn hừ lạnh một tiếng nói.
Một cô gái đứng ben cạnh lập tức nhận ra lời nói kiên quyết của cô ta, cũng nói: “Khoan hãy nói, tôi cảm thấy Tĩnh Văn nói rất có đạo lý, trước kia tôi cũng có nhận biết một cái bạn bè, cũng chính là bộ dạng giống với Cao Vũ này. Kết quả là sao, ba ngày sau khi quen nhau liền tìm đến tôi để vay tiền, hoặc chính là tìm tôi cầu giúp đỡ, thật sự rất phiền phức.”
Chân mày của Lâm Hướng San nhíu chặt lại, nói: “Cho tới bay giờ Cao Vũ cũng không có tìm đến tôi mượn vạy tiền, cũng không có nhờ tôi giúp đỡ chuyện gì cả.”
“Đó cũng là bởi vì chưa đến thời điểm thích hợp đi.” Lê Tĩnh Văn cười lạnh một tiếng.
Thương Tuấn Hồng đại diện cho nhà họ Thương, Lê Tiểu Quyền đại diện nhà họ Lê đến đây chúc thọ!
Bỗng nhiên người giữ cửa hô lên một lần nữa.
Một tiếng này liền một lần nữa hấp dẫn không ít ánh mắt.
Cái này chính là dòng họ trong bốn dòng họ nhỏ ở nội thành Hà Nội gồm có nhà họ Lâm, nhà họ Lê, nhà họ Thương đều đến dòng họ Gia Cát, cũng coi như đã cho dòng họ Gia Cát đủ mặt mũi.
A!
Mặc dù chỉ là con cháu đến đây, nhưng mà con cháu đương nhiên cũng có thể đại biểu cho thái độ của dòng họ đó.
Khi mà Lê Tiểu Quyền cùng với Thương Tuấn Hồng đến đây thì một đám người đã ra chào hỏi.
Dù sao thì ở nội thành Hà Nôi nơi này, ba dòng họ lớn cũng chính là những thế lực hàng đầu, được công nhận là đỉnh cao thế nên bọn họ cũng ở trạng thái không hỏi đến thế sự.
Cho nên, bên ngoài nội thành Hà Nội này, liền nhìn thấy được rằng do bốn dòng họ nhỏ này cầm đầu.
Nhà họ Lê cùng nhà họ Thương đến đây thì có rất nhiều người đến đây để nịnh bợ là tự nhiên.
“Hướng San, cô đã thấy được chưa? Sau khi anh tôi bọn họ đến đây đến người giữ cửa đều phải hát lễ.”
“Mà mấy người bạn này của cô, thời điểm lúc đến cũng không có hát lễ nha! Cho nên nói không chừng là bọn họ mặt dày mặt dạn tiến vào đây.” Trên mặt Lê Tĩnh Văn tràn ngập khinh thường, giọng nói không lớn không nhỏ nói tới.
Cao Phong sau khi nghe đến đây, nhưng mà cũng không nói thêm gì cả.
Vừa rồi anh cùng với Khổng Duệ Chí cũng nhau đến đây, xác thực người giữ cửa cũng không để ý đến danh tự của bọn anh.
Nhưng mà anh cũng không có gì bất mãn, tên gọi Cao Vũ ở kinh thành đúng thật sự là không có danh tiếng, cũng không có mặt mũi gì.
Khổng Duệ Chi cũng đúng là mất đi không ít sức lức mới có thể có được thư mời lễ mừng thọ của ông cụ Gia Cát.
Thương Tuấn Hồng cùng với Lê Tiểu Quyền mang theo sau là một đám người bảo vệ mặc áo đen, cất bước đi vào bên trong.
Không thể không nói y thuật của bệnh viện ở nội thành Hà Nội thật sự không tệ, toàn bộ vết thương trên mặt sưng tấy của hai người bọn họ đã tiêu sưng.
Nếu nhìn không kĩ, thật đúng là không phát hiện ra cái gì.