Căn bản là tính đến chuyện sẽ ra tay trước với Khổng Duệ Chí, mọi chuyện sẽ phát triển vô cùng thuận lợi.
Với sức lực của Khổng Duệ Chí ở thủ đô, căn bản không thể chống lại sức lực của hai nhà.
Cứ như vậy mà phát triển đi xuống, Khổng Duệ Chí không tới hai ngày nữa sẽ bị đánh tan
Nhưng mà, những bộ phận ban đầu giúp đỡ chính của bọn họ, bỗng nhiên từ chối không chịu tiếp tục làm cho Lê Tiểu Quyền nghĩ mãi cũng không ra lý do tại sao.
“Không sao đâu, Khổng Duệ Chí cũng coi như là không có gì, tính ra cũng chả có gì là đáng để lo ngại.”
“Buổi tối hôm nay, chúng ta phải chuẩn bị từng chút một cho từng người. Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta liền công khai, quang minh chính đại tuyên chiến với Cao Vũ.”
“Tôi lần này chính là muốn giết gà dọa khỉ, làm cho bọn họ biết bản lĩnh của tứ đại gia tộc cũng không phải ai đều có thể tùy ý khiêu khích.”
Cha của Thương Tuấn Hồng hừ lạnh một tiếng, hướng về phía mọi người nói.
Mọi người đều không có ý kiến phản đối, thời gian nhanh chóng được thống nhất. Họ đã sẵn sàng ngày mai sẽ tuyên bố bên ngoài chống lại Cao Vũ.
Thế cục ở thủ đô dần dần hỗn loạn hơn trước, thế lực khắp nói ai ai nghe tin cũng lập tức hành động.
Về phần nhà họ Cao ở Đà Nẵng, Cao Anh Hạo cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Hoắc Võ Đống được mình ra lệnh đến thủ đô để giết chết Cao Phong, nhưng cũng trôi qua lâu như vậy, anh ta cũng không nhận được một lời nhắn.
Anh ta vẫn luôn chờ đợi tin nhắn của Hoắc Võ Đống, nhưng cho đến bây giờ một cái cũng chẳng có. Thật là khiến cho người khác lo sợ
Cuối cùng, sau một cuộc gọi mà anh ta gọi liên tục về phía Hoắc Võ Đống thì Cao Anh Hạo hoàn toàn rơi vào trạng thái sốt ruột, sợ sẽ có chuyện làm luyên lụy tới mình.
Anh ta lúc này, cứ y như là con kiến bò trên chảo nóng vậy, đúng là đứng ngồi không yên.
“Anh Hạo à, anh nói xem có phải cái tên Hoắc Võ Đống kia, không phải là cầm tiền cọc của chúng ta rồi bỏ trốn rồi đấy chứ?” Một người thanh niên, con cháu trong nhà họ Cao hỏi.
“Không có khả năng!” Cao Anh Hạo xua tay rồi nói: “Tuy rằng cái tên Hoắc Võ Đống đó rất là tham tiền, nhưng cũng không đến mức làm ra loại chuyện này.”
“Càng quan trọng là tiền đặt cọc bao nhiêu chứ? Chỉ cần đem Cao Kình Thiên lại đây thì cậu ta muốn bao nhiêu thì tôi cho bấy nhiêu.”
“Chỉ cần cậu ta không phải là kẻ ngốc, liền nên biết phải làm như thế nào.”
Cao Anh Hạo càng nói thì lại càng chán nản, Hoắc Võ Đống không có lý do gì mà lặng lẽ bỏ trốn như vậy được, nhưng tại sao lại không thể liên lạc được với cậu ta chứ?
“Anh Hạo ơi, Hoắc Võ Đống không phải là bị Cao Kình Thiên…”
“Điều đó lại càng không thể!” Không đợi cho tên con cháu nhà họ Cao này nói tiếp, Cao Anh Hạo liền ngay lập tức xua tay bảo cậu ta im miệng.
“Với thực lực của Hoắc Võ Đống, nhất định có thể bắt được Cao Kình Thiên một cách nhẹ nhàng.”
“Trừ phi trong tay của Cao Kình Thiên đang giữ vũ khí nóng, bằng không nhất định cậu ta sẽ thua trước Hoắc Võ Đống, tuyệt đối không có trường hợp thứ hai.”
“Cùng lắm ở những nơi như thủ đô đấy, cho dù Cao Kình Thiên có lợi hại đến đâu, cũng tuyệt đối không dám mang theo vũ khí nóng trong người đi ra ngoài.”
Nghe đến đây, cậu trai cháu nhà họ Cao khẽ gật đầu.
“Chủ yếu, chúng ta chả có người đang hoạt động trong thủ đô, cho nên chúng ta cũng không biết được ở đấy như thế nào.”
“Anh Hạo ơi, bằng không anh thử liên hệ một chút với nhà họ Phạm đi ạ?” Cậu trai đó lém lỉnh hỏi.
“Khối tài sản kếch xù với quyền lực của nhà họ Phạm ở đấy, cũng không phải là mạng lưới tình báo của chúng ta, chúng ta sẽ chẳng moi được gì từ chỗ bọn họ đâu”
“Cậu phải hiểu được một chuyện, bọn họ chính là người trên cơ của chúng ta, bọn họ thực sự muốn cho chúng ta biết thì chúng ta mới có thể biết.”
“Bọn họ đã không nghĩ tới chúng ta nữa thì chúng ta tuyệt đối không thể đi hỏi nhiều được, bằng không chọc phiền đến bọn họ, ngược lại không kiếm được gì mà còn chịu khổ nhiều nhất chính là chúng ta.”
Cao Anh Hạo suy nghĩ vẫn tỉ mỉ và chu toàn mọi chuyện, và anh biết cách liên lạc với nhà họ Phạm như thế nào mới là đúng.
Nếu không Phạm Anh Quốc cũng đã không chịu giúp anh ta cho đến bây giờ.
“Chờ một chút đi, thủ đô Hà Nội bên kia như thế nào rồi?” Cao Anh Hạo hỏi.
“Kim Tuyết Mai đã đi gặp mặt Kiều Thu Vân, Kiều Thu Vân đã bỏ thuốc vào nước theo chỉ thị, nhưng là Kim Tuyết Mai không có uống ly nước đó.” Thanh niên vội vàng báo lại tình hình.
“Này! Người đàn bà này, thật đúng là đủ tàn nhẫn thật đấy! Ngay cả con ruột mình cũng có thể trực tiếp xuống tay! Đúng là tàn nhẫn!”