Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4623


Mà hắn, còn đang một cước đạp lên Long Tuấn Hạo.


“Phế vật! Mày có khả năng gì? ”


“Mày có cái khí phách gì, nói muốn giết chết tao?”


Thanh niên đối với Long Tuấn Hạo cực kỳ trào phúng, bàn chân không ngừng giẫm lên mặt Long Tuấn Hạo.


Vừa lúc đó, bên ngoài cửa nhà hàng đột nhiên đi tới một đám đông lớn.


Nhân số đám người này ước chừng chừng hai ba trăm.


Thanh niên phía trước, ánh mắt bình tĩnh, vô số người đi theo phía sau.


Thanh niên này, chính là Cao Phong và người của khu phía Nam.


Thần sắc của Cao Phong bình tĩnh, tốc độ vững vàng.


Mà phía sau anh vốn chỉ có hai ba trăm người theo Cao Phong đi vào, hiện tại càng ngày càng nhiều người bắt đầu xuất hiện.


Năm trăm, một ngàn.


Ước chừng có hơn một ngàn người.


Trong một khu vực ở khu phía Nam, có hơn mười phòng giam, mỗi phòng đều có hơn trăm người.


Tổng cộng có gần hai ngàn người.


Mà mấy phòng giam trong một khu, đều đã bị các binh sĩ Phong Hạo chinh phục.


Cho nên, hiện tại những người này toàn bộ đều đi theo phía sau Cao Phong.


Còn có một vài phòng giam khác, do tâm lý nên mọi người cũng lén lút đi theo phía sau Cao Phong.


Cao Phong ở phía trước, ngàn người ở phía sau, thoạt nhìn khí thế cao ngất.


“Đại ca, người của khu phía Nam tới rồi.”


Một tù nhân ở khu phía Đông nói với thanh niên đó.


“Đến rồi thì tới đây.”


Thanh niên cũng không quay đầu lại, lần thứ hai đạp mạnh Long Tuấn Hạo thêm hai cước.


“Phế vật! Tao hỏi mày, hôm nay bữa ăn này, mày có muốn ăn hay không?”


Thanh niên đột nhiên ngồi xổm xuống, một tay bóp cổ Long Tuấn Hạo mắng.


“DKM! Mày có muốn tao mang hai cái bát vào nhà vệ sinh cho mày hay không?”


Long Tuấn Hạo hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm thanh niên.


Mà Cao Phong nghe được đối thoại bên này, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía bên này.


Ngay lúc này, ánh mắt của Cao Phong chậm rãi mở to, nắm đấm đột nhiên nắm chặt.


Một cỗ sát khí lạnh như băng thấm vào người, đập vào mặt, khiến cho đám người Trạch Dương phía sau đều chấn động trong lòng.


Cao Phong không nói một lời, trực tiếp bước lên, đi về khu phía Đông.


“Còn dám cứng miệng.”


“Tao muốn nhìn một chút, hôm nay là miệng mày cứng rắn, hay là nắm đấm của tao cứng rắn!”


Thanh niên khẽ cắn răng, sau đó đột nhiên nắm quyền, đấm về phía miệng của Long Tuấn Hạo.


Lần này nếu đấm trúng miệng Long Tuấn Hạo, ít nhất cũng phải gãy ba cái răng cửa.


“Bang!!”


Ngay lúc này, một đạo bóng đen đột nhiên vọt tới.


Một tiếng động vang lên ngay sau đó.


Một giây sau, chỉ thấy tên thanh niên đó, cả người trong nháy mắt ngã xuống, sau đó lăn lộn trên mặt đất bảy tám vòng, mới chậm rãi ngừng lại.


Toàn trường đều kinh hãi.


Mấy ngàn người trong phòng ăn đều đồng thời trợn to hai mắt.


Thằng nhóc này là ai?


Ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Cao Phong.


Vừa rồi, khi nắm đấm của thanh niên sắp đập vào mặt Long Tuấn Hạo, Cao Phong trong nháy mắt vọt tới.


Ngay sau đó bay lên đá một cước, không chút lưu tình đạp lên người thanh niên đang đánh Long Tuấn Hạo.


Trong lòng của Cao Phong vốn đang tức giận, lại mượn lực chạy trợ giúp, thật sự là vô cùng khủng bố.


Thanh niên bị đá không kịp đề phòng, cứng rắn lăn ra rất xa trên mặt đất.


“Mẹ nó! Anh Phong! Đó là Anh Phong!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK