Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3311


“Nhà họ Diệp của tôi thật sự không bằng trước kia, lại bị người khác đến cưỡng ép bắt người đi?”


Ông cụ Diệp hừ lạnh một tiếng, bước lên trước nói.


“Ông Diệp.”


Tên Lâm Thừa Khải thấy ông cụ Diệp đi ra vẫn cung kính chào.


Nói thế nào đi nữa thì ông cụ Diệp cũng coi như là tiền bối của anh ta.


“Tôi cộng thêm những người sau lưng này, có thể bảo vệ cậu ta một ngày không?”


Ông cụ Diệp khẽ phất tay, đi thẳng vào vấn đề.


Lâm Thừa Khải yên lặng gần mười giây, chậm rãi lắc đầu, nói: “Ông Diệp, sợ rằng không thể…”


“Hừ!”


Ông cụ Diệp hừ lạnh một tiếng, lúc này cây gậy trong tay ông ta đập xuống đất.


“Tôi là tướng một sao ở quân khu tây nam, muốn bảo vệ Cao Phong một ngày.”


“Tôi là tướng hai sao ở quân khu phía bắc, muốn bảo vệ Cao Phong một ngày.”


“Tôi là…”


Trong thoáng chốc, gần hai mươi người sau lưng ông cụ Diệp, đều bước lên trước.


Bốn vị tướng nổi danh, hai vị tướng quản lý quân khu, họ đều lấy quân lệnh từ trong ngực ra, đều là những quân lệnh không hề đơn giản.


Người làm tướng, nhất định phải có quân lệnh trong người.


Sáu tấm quân lệnh, tỏa ra ánh sáng màu vàng, cùng được giơ lên.


Ngoài sáu người tướng bọn họ, những cấp hiệu khác đương nhiên không có quân lệnh bên cạnh.


Có điều, bọn họ đều bước lên trước, quân hàm ở trên vai cùng phát sáng.


Sáu tướng cộng thêm mười sáu người cấp tá!


Điều quan trọng nhất chính là, những người này đều có quyền lực trong tay.


Tuy rằng Diệp Thiên Long là trung tướng, thế nhưng cuối cùng cũng đã rời khỏi quân đội, vậy nên rất nhiều chuyện không được thuận lợi như trước nữa.


Thế nhưng mấy người này lại khác, lúc này họ đều đang tại chức, chỉ cần nói một tiếng, là đã có thể tập hợp được vô số binh lính.


Ai dám khinh thường bọn họ?


Ông cụ nhà họ Diệp vì để bảo vệ Cao Phong, đã hạ thấp mình hết sức rồi.


Lâm Thừa Khải nhìn thấy cảnh này, lập tức rơi vào im lặng, trong mắt hiện lên một chút phẫn nộ.


Vì kẻ hèn mọn Cao Phong, những người này lại dám kháng lệnh, không tuân theo?


Đây là đang muốn bức người ta xuống vị nhưng không thành sao?


Không đợi Lâm Thừa Khải lên tiếng, những thuộc hạ đằng sau Diệp Thiên Long cũng không nói gì, bước lên trước.


Đến bây giờ, lại có mười mấy người có quyền lực trong tay tập hợp lại, chắn trước mặt Cao Phong và Kim Tuyết Mai.


“Cao Phong, bọn họ…”


Kim Tuyết Mai trợn tròn mắt, nắm chặt lấy cánh tay của Cao Phong.


“Đây đều là lực lượng của cha và ông cụ nhà họ Diệp.”


“Có lẽ là như vậy… Tất cả lực lượng mà bọn họ có thể tập hợp được.”


Cao Phong híp mắt lại, trong lòng than nhẹ một tiếng.


Có điều, anh không đứng mãi ở đằng sau mà chậm rãi bước về phía trước.


Chuyện đã đến mức này, anh tiếp tục kiên trì đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.


Hôm nay ông Trần đưa trăm người và còng tay đến đây, như vậy đã thể hiện rất rõ ý muốn của mình rồi.


Chính là muốn ba mặt một lời với Cao Phong!


Trong những tình huống như thế này, ông Trần sẽ nhượng bộ sao?


Nếu như ông ta nhượng bộ, chính là đang tát vào mặt chính mình.


Vậy nên hôm nay, không có một con đường nào để thương lượng.


Trừ khi, nhà họ Diệp có thể tìm được một người có địa vị lớn hơn cả ông Trần.


Có lẽ như vậy còn có khả năng lấy được cho Cao Phong một ngày thong thả.


Nếu không, chuyện này không thể hoàn thành được.


Hoàn toàn không có khả năng.


Cùng lúc đó, Cao Phong cũng đã mệt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK