Lúc này, Cao Phong cùng với Khổng Duệ Chí tiến vào trong hiên nhỏ của dòng họ Gia Cát, ngược lại cũng không gặp khó khăn gì cả.
Khổng Duệ Chí lấy ra hai tấm thư mời, sau khi nhân viên công tác xem xét giấy chứng nhận, xác nhận rằng không có vẫn đề gì sai sót, mới cho mời hai người đi vào bên trong.
Đương nhiên các dụng cụ thiết bị kiểm tra khác đều rất cần thiết.
Nếu muốn đi vào khu nhà ở của dòng họ Gia Cát này thì bất luận là ai đi nữa cũng không thể mang bất kì vũ khí gì theo, mặc kệ là vũ khí lạnh hay là vũ khí nóng cũng đều không được.
Dù sao khu nhà ở của dòng họ Gia Cát ngày hôm nay là một nơi mà những đại nhân vật này tập hợp lại, ngàn vạn lần không để rủi ro gì xảy ra.
Đợi đến lúc hai người Cao Phong đã đi vào được cái khu nhà ở của dòng họ Gia Cát này, Cao Phong nhịn không được khẽ thở dài một tiếng.
Cái dòng họ Gia Cát này không hổ danh là xếp thứ nhất trong bốn dòng họ lớn đứng đầu, phong cách xây dựng phòng ốc cùng với trình độ khí phái bề thế của ngôi nhà đều khiến cho người ta cảm thấy rất là xa hoa, nhưng xa hoa, sang trọng lại không để lộ ra vẻ quá dầu mỡ, ngược lại khiến cho người ta cực kì dễ chịu.
Giờ phút này trong mái hiên nhỏ, đã nhốn nháo cực kì nhiều người, nhìn xem rất náo nhiệt, sinh động.
Mái hiên to lớn như vậy trừng bày rất nhiều bàn dài, phía trên bàn còn được đặt một chút trà bánh, rượu vang, đều rất tinh xảo, đẹp mắt.
Mấy người bên trong vừa liếc mắt đã biết là nhân vật có địa vị không thấp, mỗi người đang cầm một ly rượu đỏ nâng chén, đang cùng người bên cạnh nhẹ giọng trò chuyện với nhau, như đang lẳng lặng chờ đợi cái gì ấy.
Thậm chí còn có một số người mà Cao Phong đã từng nhìn thấy trên ti vi.
Ông cụ Gia Cát đang chuẩn bị tiệc mừng thọ, những người có mặt mũi ở nội thành Hà Nội, có rất nhiều người đều muốn đến đây chúc mừng.
Cho dù ngay cả đối với những thế lực có quan hệ không tốt, cũng phải nỗ lực mà cứu vớt thể diện của mình một chút.
“Cậu Phong, tôi đi trước cùng một số người chào hỏi trước, cậu cứ tùy tiện di chuyển một chút.”
“Một chút nữa bữa tiệc sẽ được bắt đầu.” Khổng Duệ Chí thấy được mấy người quen thuộc, lúc này liền nói với Cao Phong.
“Được rồi. Ông mau đi đi.”
Cao Phong đưa tay lên bưng một chén rượu đỏ, chuẩn bị tìm một nơi hẻo lánh để tìm chỗ ngồi xuống.
Không thể nghi ngờ đây là một nơi cực tốt để kết nối các mối quan hệ.
Tùy tiện nhận biết một người ở đây, đều có thể là một trợ giúp to lớn đối với chính mình.
Nhưng mà, Cao Phong lại không định mặt dày mặt dạn, cùng những người này đi lôi kéo làm quen.
Một số tương tác xã hội cũng có thể là một tương tác xã hội không có ích.
Đồng thời ông cụ nhà họ Cao đã từng nói, làm người vào thời điểm đủ lớn mạnh vững vàng, thò mọi người sẽ chủ động tìm đến mình.
Một câu khái quát chính là nếu bạn là cây hoa đang nở rộ thì những con bươm bướm sẽ tự tìm đến bạn.
“Ai nha, Cao Vũ, anh cũng đến đây sao?” Bỗng nhiên, một giọng nói kinh ngạc xen lẫn với vui mừng truyền đến.
Cao Phong quay đầu lại nhìn, nhận ra chính là Lâm Hướng San.
“Đúng vậy, cô cũng tới sao?” Cao Phong giương chén rượu lên hướng về phía Lâm Hướng San.
Lam Hướng San cùng với mấy cô gái bên cạnh nói mấy câu gì đó, sau đó bước nhanh đi tới hướng Cao Phong bên này.
“Tất nhiên nha, ông cụ Gia Cát chuẩn bị bữa tiệc mừng thọ, chúng em là con cháu đương nhiên là muốn đi qua đây.”
“Em không nghĩ đến còn có thể gặp anh ở đây.” Trên mặt của Lâm Hướng San
tràn đầy kinh ngạc.
Hôm qua cô cũng từng nghĩ đến việc mời Cao Phong cùng đi đến đây, nhưng về sau nghĩ kỹ lại, vẫn nên từ bỏ quyết định này.
Bởi vì bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Gia Cát, cũng không phải ai muốn tham gia liền có thể tham gia.
Ngay cả người có thân phận như Khổng Duệ Chí, chỉ sợ cũng vô cùng khó khăn.
Cho nên bây giờ Lâm Hướng San nhìn thấy Cao Phong ở nơi này, trong lòng không khỏi một trận vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
“Nói như vậy, các dòng họ khác cũng đến đây?” Cao Phong nhẹ giọng hỏi, khóe miệng có chút hơi cong lên.
Cũng không biết những vết thương trên mặt của Lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng đã bớt sưng hay không?