Ba giờ chiều.
Cao Phong và Diệp Thiên Long đang đứng trên sân thượng của công ty bất động sản Phong Mai nhìn ngắm phong cảnh phía dưới.
Trọng Dương Bình và một nhóm vệ sĩ đang đứng ở xung quanh sân thượng để bảo vệ sự an toàn của hai người.
“Cậu Diệp, cậu phải tranh thủ thời gian.” Trọng Dương Bình nhìn thời gian một chút, nhỏ giọng nhắc nhở.
“Tôi biết rồi.” Diệp Thiên Long gật đầu.
Sau đó quay đầu lại nói với Cao Phong: “Vốn dĩ tôi nghĩ đi tìm Kim Ngọc Hải hoặc Kiều Thu Vân tự mình hỏi về hành tung cũng như chuyện liên quan đến mẹ ruột của Kim Tuyết Mai…”
“Nhưng mà, một là thời gian không đủ, hai là có một số chuyện không thể tùy tiện làm được.”
“Cho nên, chuyện này cậu giúp tôi làm, nhất định phải cố gắng hết sức, nghe ngóng thêm được nhiều thông tin.”
Diệp Thiên Long dùng ánh mắt cầu xin khi nói những lời này.
“Cậu chủ Diệp cứ yên tâm, tôi là chồng của Tuyết Mai, giúp cô ấy tìm mẹ ruột vốn dĩ là chuyện tôi nên làm.”
Cao Phong gật đầu đồng ý.
“Tốt!” Diệp Thiên Long gật gật đầu, sau đó trầm mặc hai giây nói: “Tôi vẫn còn một chuyện muốn nói với cậu.”
“Cậu chủ Diệp xin cứ nói.” Cao Phong nhẹ nhàng nói.
“Cậu không cần khách sáo gọi tôi như vậy.” Diệp Thiên Long xua tay nói.
“Vậy…mời chú Long nói.” Khả năng nghe lời đoán ý của Cao Phong không tệ, lập tức liền thay đổi cách xưng hô.
Diệp Thiên Long cũng không nói ngay lập tức, mà lấy bao thuốc bản thân hay mang theo, tự mình hút một điếu sau đó đưa sang cho Cao Phong.
Cao Phong cũng không khách khí, lấy một điếu hút.
“Đánh Đà Nẵng, cậu nắm chắc bao nhiêu phần?” Diệp Thiên Long hút một hơi thuốc hỏi.
“Mười phần!” Cao Phong không do dự đáp lại.
Diệp Thiên Long có chút kinh ngạc nhìn Cao Phong, thật không ngờ Cao Phong lại có tự tin nhiều như vậy?
“Mối hận của tôi với Cao Anh Hạo là vô cùng lớn, không chết không được.”
“Vì để phục vụ cho hành động lần này, tôi đã chuẩn bị rất lâu rồi, những người bên cạnh tôi cũng chuẩn bị rất lâu rồi.”
“Cho nên lần này, nhất định phải thắng không thể bị thua, không phá gia đình họ Cao sẽ không quay về!” Giọng nói của Cao Phong rất kiên định.
Diệp Thiên Long gật đầu, sau đó nói: “Cậu nhất định phải lấy được Đà Nẵng càng nhanh càng tốt, nhất định phải giải quyết dứt điểm.”
“Chỉ có như vậy, chúng ta mới có đủ lực lượng, chỉ có như vậy…”
Những lời nói sau đó, Diệp Thiên Long vẫn chưa nói ra.
Chỉ khi lấy được thành phố Đà Nẵng, chiến đấu cùng Diệp Thiên Long, hai người họ liên kết với nhau, bất cứ ai cũng cảm thấy sợ hãi.
Đến lúc đó, Diệp Thiên Long mới có thể cùng Kim Tuyết Mai nhận nhau một cách chính đáng, anh ta muốn đón Kim Tuyết Mai trở về nhà họ Diệp lúc nào thì có thể đến đón lúc đó.
Cao Phong có chút nghi ngờ, trong chốc lát nghĩ cũng không ra, tại sao Diệp Thiên Long lại quan tâm vấn đề này như vậy.
“Cậu không hiểu đúng không? Vì thân phận của tôi có chút đặc biệt, lần này đến Thủ Đô Hà Nội, nhất định là sẽ xảy ra nhiều chuyện.”
“Cho nên, trước khi mọi chuyện xảy ra, nắm giữ lực lượng tuyệt đối là chuyện quan trọng nhất.” Diệp Thiên Long giải thích một cách mơ hồ.
Cho dù anh ta nói với ông ngoại, Kim Tuyết Mai chỉ là con của một người bạn cũ, cũng không ngăn nổi sự tra xét của những người có quan tâm.
Một khi thân phận của Kim Tuyết Mai bị điều tra ra, chỉ sợ là sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt với Kim Tuyết Mai.
Nhưng mà, chỉ cần sau khi Cao Phong lấy được Đà Nẵng, Diệp Thiên Long và Cao Phong liên kết lại, tất nhiên là cũng không cần sợ nữa.
“Chú yên tâm, tôi hiểu rồi.” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu.
“Vẫn còn một chuyện nữa, người tới đây lúc nãy là người của gia đình họ Diệp chúng tôi.”
“Khi bọn họ vào thành phố có gặp phải một nhóm người.”