Có rất nhiều chuyện đều chứng tỏ rằng, Cao Phong chính là con cháu của gia đình nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng.
Thế nhưng những việc xảy ra trong vài ngày qua, lại khiến Kim Tuyết Mai nghi ngờ suy nghĩ của chính mình. Đúng như Kiều Thu Vân đã nói, nếu Cao Phong đúng là con cháu của nhà họ Cao, chẳng lẽ nhà họ Cao thật sự không quan tâm gì đến Cao Phong như vậy sao? Lâm Vạn Quân liếc nhìn Kim Tuyết Mai, nói: “Cô Tuyết Mai, hiện tại vấn đề này đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.”
“Nhưng tôi vẫn muốn biết” Kim Tuyết Mai khăng khăng nói.
“Trên gia phả của nhà họ Cao, chưa từng có cái tên
Cao Phong. Lâm Vạn Quân trầm ngâm một lúc lâu, rồi vẫn quyết định nói ra câu này.
Những gì ông ta nói là lời nói thật, bởi vì tên của Cao Phong trên gia phả là Cao Kình Thiên.
Còn về việc Kim Tuyết Mai sẽ hiểu như thế nào, Lâm Vạn Quân không can thiệp đến.
Kim Tuyết Mai sững sờ mấy giây, sau đó khẽ gật đầu.
Cô chỉ muốn có một câu trả lời mà thôi.
Cho dù Cao Phong có phải là con cháu của nhà họ Cao hay không, cô vẫn sẽ đối xử với Cao Phong trước sau như một.
Thành phố Đà Nẵng, hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao.
Trong một tầng hầm cực kỳ bí mật. Cao Anh Hạo lặng lẽ ngồi trên ghế với điều thuốc trên tay.
Cao Bằng và Cao Dương như hai con chó săn, cung kính đứng ở một bên.
“Anh Anh Hạo, nghe nói rằng Cao Kình Thiên đã trở thành kẻ đần độn rồi. Chúng ta làm thế này, có phải là có chút thừa thãi hay không?”
Cao Bằng kính cần đưa cho Cao Anh Hạo thêm một điếu thuốc nữa.
“Cậu cho rằng anh ta đã thực sự trở thành một kẻ ngốc rồi ư? Haha… Cao Anh Hạo cười lạnh.
Trong mắt Cao Anh Hạo, Cao Phong đã từng chẳng khác gì một đống đồ phế thải
Thế nhưng cách đây không lâu trước khi Cao Phong trở về, anh ta cùng với Cao Phong đã giao đấu một trận, từ đó suy nghĩ của Cao Anh Hạo đã thay đổi hoàn toàn.
Thực lực của Cao Phong rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn Cao Anh Hạo vài lần.
Thế nhưng nhiều năm như vậy, Cao Phong vẫn bị Cao Anh Hạo áp chế, nhiều lần giao đấu đều rơi vào tình thế bất lợi.
Chính vì điều này, nên rất nhiều người trong gia đình nhà họ Cao đều cho rằng Cao Phong là kẻ vô dụng.
Tuy nhiên tới lúc Cao Phong mạnh mẽ phản kháng lại, Cao Anh Hạo thậm chí còn không có cơ hội để đánh trả, lập tức bị hạ gục trên mặt đất.
Điều này đã nói lên được điều gì?
Tất cả đã chứng tỏ rằng, Cao Phong vốn dĩ luôn một mực che giấu thực lực của mình, thậm chí còn che giấu thêm nhiều thứ khác nữa.
Việc này khiến Cao Anh Hạo phải đau đầu suy nghĩ, không biết Cao Phong rốt cuộc đã có tính toán gì. Vì vậy, lần này khi nghe tin đồn rằng Cao Phong bị mất trí nhớ, chỉ có trí não của một đứa trẻ tám tuổi, Cao Anh
Hạo có chút hoài nghi.
“Cao Kình Thiên chính là người hiểu rõ đạo lý “Giả heo ăn thịt hổ” nhất!”
“Anh ta có thể che giấu thực lực lâu như vậy, không phải lần này lại giả ngây giả ngô để lừa chúng ta đấy chứ?” Cao Anh Hạo nhếch môi cười chế giễu.
Cao Bằng nghe vậy liền sửng sốt, trong lòng cũng dấy lên chút hoài nghi.
“Mặc kệ anh ta có đúng là giả ngây giả ngô hay không, tôi cũng sẽ không cho anh ta thêm bất cứ cơ hội nào nữa!”
“Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, cho dù anh ta thực sự mất trí nhớ nhưng trong tương lai vẫn sẽ có khả năng hồi phục” Cao Anh Hạo từ từ đứng dậy, thở ra một ngụm khói thật dài, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
“Anh Anh Hạo, chúng em hiểu rồi!” Hai người Cao Bằng và Cao Dương đồng thanh gật đầu.
Trong mắt bọn họ, giết chết Cao Kình Thiên là chuyện quá đỗi bình thường.
Để có thể được đứng ở vị trí cao, chút chuyện nhỏ này là cái quái gì chứ? Cho dù có quan hệ huyết thống thì sao? “Mặc dù chuyện này vốn đã rất bí mật, nhưng chúng ta càng phải cẩn thận hơn! Dù sao trong dòng họ cũng có người giúp đỡ anh ta. Cao Anh Hạo nghiêm mặt nói.
“Đừng lo lắng, anh Anh Hạo! Người làm việc này không có bất cứ liên quan gì với người nhà họ Cao cả, chúng em cũng chưa cung cấp cho họ thông tin bí mật nào”
“Cho dù mọi việc có bị bại lộ thì cũng không thể tra ra được chúng ta. Cao Bằng vô cùng tự tin nói.
“Như vậy là tốt nhất!” Cao Anh Hạo gật đầu: “Đi theo tôi, tôi sẽ không đối xử tệ bạc với các cậu đầu”
“Nếu tôi trở thành người đứng đầu dòng họ, các cậu sẽ là những cánh tay đắc lực nhất của tôi.”
Nghe Cao Anh Hạo nói vậy, Cao Bằng và Cao Dương vô cùng vui sướng, hai người vội vã cung kính bày tỏ lòng trung thành của mình.