Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1628


Lúc này Cao Phong đang đánh nhau chính diện với năm người kia, đúng lúc anh đang đưa lưng về phía ông ta, cho ông ta một cơ hội tốt.


Bỗng nhiên người đàn ông trung niên kia đứng lên, ông ta cầm một con dao sáng lấp lánh trong tay rồi tiến về phía của Cao Phong.


Mà giờ phút này, tất cả mọi người đều tập trung nhìn Cao Phong và năm người kia, cho nên không ai chú ý tới ông ta.


Con dao găm bị giơ ra lóe lên tia sáng, khúc xạ ra ánh sáng, lướt qua mắt của Long Tuấn Hạo.


Long Tuấn Hạo hơi thay đổi sắc mặt, anh ta quay đầu nhìn lại theo bản năng, vừa nhìn thấy thì anh ta trợn mắt lên.


Đầu tiên là anh ta sờ về phía vũ khí hạt nhân ở sau hông anh ta, thế nhưng nhớ tới lời dặn dò của Cao Phong, anh ta lại nhịn xuống, ngừng động tác lại, rồi anh ta vội vàng hô to một tiếng: “Anh Phong, cẩn thận bị đánh lén!”


Nghe Long Tuấn Hạo hét lên, rất nhiều người bắt đầu chú ý tới người đàn ông trung niên kia.


Cao Phong và năm người kia vô cùng ngạc nhiên, đồng thời những người của Cao Phong ở phía dưới cũng lo lắng.


Mà những người của nhà họ Cao có biểu hiện trở nên kích động, thậm chí họ còn mong mỏi người đàn ông trung niên kia có thể đánh lén thành công.


Trong mắt của người đàn ông trung niên kia tràn đầy vẻ oán độc, giống như Cao Phong là kẻ thù vừa giết cha của ông ta vậy, còn con dao găm trong tay ông ta cứ thế lại gần, ông ta muốn tấn công về phía trái tim của Cao Phong.


Nếu như lần này ông ta đâm trúng, chắc chắn Cao Phong sẽ không còn mạng nữa đâu.


Long Tuấn Hạo trợn mắt lên, anh ta sờ về phía vũ khí hạt nhân lần thứ hai, đồng thời anh ta cũng kéo ra chốt an toàn một cách thuận lợi.


Nếu đến thời khắc mấu chốt, anh ta sẽ ra tay không chút do dự.


Cái gì mà quy củ, cái gì thắng mà không vẻ vang chứ, ở trong mắt Long Tuấn Hạo tất cả những thứ đó chỉ là chó má.


Mọi người không còn thì quy củ còn chó gì nữa!


Cao Phong cũng nghe thấy lời nhắc nhở của Long Tuấn Hạo, lúc này anh cũng đã nghĩ đến chuyện gì xảy ra, nhất định là người đàn ông trung niên kia đã đứng lên rồi.


Người luyện võ quanh năm sẽ có tố chất thân thể không quá kém, họ không chỉ có sức chiến đấu khủng bố mà năng lực kháng đòn của họ cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường.


Vì lẽ đó người đàn ông trung niên có thể đứng lên cũng không phải là chuyện ngạc nhiên gì.


Nhưng, Cao Phong muốn quay lại đỡ đòn của người đàn ông trung niên đó mà năm người luyện võ còn lại không cho anh cơ hội này.


Thấy người đàn ông trung niên kia muốn đánh lén Cao Phong, vài người luyện võ của nhà họ Cao càng tăng thêm tốc độ ra chiêu, chiêu nào chiêu nấy đều đánh mạnh mẽ thêm vào điểm yếu trên người Cao Phong.


Cao Phong đỡ chiêu không xuể, anh không có thời gian để quay lại xử lý người đàn ông trung niên kia.


Bọn họ muốn dùng phương pháp này để kiềm chế Cao Phong lại, cho người đàn ông trung niên kia cơ hội để đánh giết Cao Phong.


“Thật là vô liêm sỉ!” Long Tuấn Hạo mắng to một tiếng, lúc này anh cũng rút súng trong tay ra.


“Khà khà, chẳng lẽ mày không vô liêm sỉ sao, nếu không mày cầm súng làm gì?”


“Là Cao Phong chủ động muốn khiêu chiến những người này, hiện tại đánh không lại thì mày lại muốn sử dụng vũ khí sao?”


Cao Anh Hạo nằm trên đất cười hì hì, giọng nói của anh ta tràn đầy sự trào phúng.


Long Tuấn Hạo không nói hai lời cất bước tiến lên, anh ta nhắm ngay vào miệng của Cao Anh Hạo rồi đạp mạnh một cái.


“Ầm!”


Long Tuấn Hạo đi giày chiến đấu, bên trong cũng có tấm thép, một cước đá của anh ta lại vô cùng mạnh, giống như bị chùy sắt đánh cho vậy.


Một cước này đá trúng chính xác miệng của Cao Anh Hạo, lúc này miệng của anh ta đã chảy đầy máu, anh ta cũng nhổ ra hai cái răng ngay tại chỗ.


“Con mẹ mày, không cho mày nói chuyện thì tốt nhất mày nên câm miệng cho tao biết chưa!”


“Nếu anh Thành Sâm không dám đánh mày thì Long Tuấn Hạo này dám đấy, mày mà dám hé miệng nửa lời nữa thì tao liền cắt đầu lưỡi của mày ngay lập tức!”


Long Tuấn Hạo đứng ở trên cao nhìn xuống rồi nói với Cao Anh Hạo bằng giọng nói lạnh lẽo.


Cao Anh Hạo giận lắm, anh ta điên lên vì giận dữ mất, nhưng tiếp xúc với loại ánh mắt giống như muốn ăn thịt người của Long Tuấn Hạo, anh ta đành phải lựa chọn cách yên lặng nhường nhịn.


Long Tuấn Hạo ngẩng đầu lên lần thứ hai, anh ta nhìn về phía của Cao Phong ở bên kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK