“Đúng vậy! Chúng ta đều có nhà ở gần đây, nơi này chính là địa phương của chúng ta, sao cô ta lại có tư cách bày bán ở đây chứ?”
“Đúng là như thế! Còn cướp mất không ít khách của chúng ta nữa chứ!”
Mấy người phụ nữ trung niên cười hì hì, trên mặt đầy vẻ khinh thường.
“Tôi đồng ý đóng phí. Nhưng mà có thể bớt một chút hay không?” Hạ Vy nhẹ giọng nói.
“Không phải tôi đã nói với cô sao? Đi uống rượu với anh em chúng tôi, sau đó cô có không giao phí cũng được,”
“Nói thật cho cô biết, ở khu vực này, anh Bảo đây bảo kê hết.” Người thanh niên dẫn đầu kia cười hì hì nói.
Cao Phong cúi đầu nhìn kẹo bông trong tay rồi than nhẹ một tiếng, cuối cùng vẫn tiến về phía cô ta.
Coi như vì trả tiền cây kẹo bông này đi.
“Biết điều thì đi nhanh lên, đây không phải là nơi mà cô có thể đến.” Một người phụ nữ trung niên bán đồ chơi cười nói.
“Đúng vậy! Đi với anh em chúng tôi thôi.” Tên thanh niên kia vươn tay muốn kéo Hạ Vy.
“Chát!”
Một tiếng giòn giã vang lên, tên thanh niên kia bị đánh lùi lại mấy bước.
Cao Phong đánh một tát tai rồi chắp hai tay sau lưng, đứng tại chỗ bình tĩnh nhìn mấy người.
Những người bán hàng xung quanh sửng sốt, sau đó không nhịn được bật cười thành tiếng.
Đầu năm nay còn có người muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?
“Cái tên này xong đời rồi! Anh ta không biết là khu vực này do anh Tiêu bảo kê sao?”
“Chờ chết đi! Còn bày đặt đòi làm anh hùng cứu mỹ nhân nữa chứ!”
Trên mặt mấy người buôn bán xung quanh đều đầy vẻ khinh thường thường.
“Con mẹ nó! Mà dám đánh tao! Đúng là tự tìm cái chết!”
Thanh niên không nói hai lời, dẫn người muốn tiến lên đánh Cao Phong.
“Thịch thịch thịch thịch!”
Bỗng nhiên từ đằng xa truyền tới tiếng bước chân dồn dập.
Không đợi kia mấy thanh niên kia kịp phản ứng, mười mấy người đàn ông cao to vạm vỡ, mặc âu phục đen đã dũng mãnh tiến lên, lập tức vung tay tấn công.
Tay đấm chân đá không đến nửa phút, toàn bộ năm sáu tên thanh niên đều bị đánh ngã xuống đất.
“Chuyện này…”
Hạ Vy sững sờ. Lúc này, những người bán hàng xung quanh lại không dám lên tiếng.
Lúc nào ra khỏi nhà cũng mang theo mười mấy vệ sĩ, có vẻ thân phận của chàng trai này cũng không tầm thường nhỉ!
“Cảm ơn anh!” Hạ Vy than nhẹ một tiếng, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Lúc đầu, cô ta còn tưởng rằng mình có thể tự nuôi sống bản thân, cũng không cần Cao Phong giúp đỡ gì.
Cho nên vừa rồi cùng mới trò chuyện với Cao Phong một chút, cũng không nói gì nhiều về những chuyện khác.
Nhưng thực tế đã nói cho cô ta biết, bây giờ năng lượng của Cao Phong đã lớn mạnh cỡ nào rồi.
“Không sao!” Cao Phong nhàn nhạt khoát tay, sau đó nhìn về phía mười mấy vệ sĩ mặc vest đen kia.
“Cậu Phong! Ông Vạn Quân sợ ngài xảy ra chuyện gì, cho nên để chúng tôi đi theo.” Một người đàn ông vội vàng giải thích.
“Ừ!” Cao Phong nhẹ nhàng khoát tay, sau đó bước lên trước.
“Các cậu bảo kê toàn bộ khu vực này sao?” Ánh mắt của Cao Phong như nhìn từ trên cao nhìn xuống.
“Vâng!” Thanh niên kia cắn răng gật đầu.
“Tôi mặc kệ đại ca của các cậu là ai, để anh ta chiều nay đến Công ty Bất động sản Phong Mai, quỳ xuống nhận tội.”
Giọng nói của Cao Phong vô cùng bình tĩnh, không có cảm xúc gì. Anh chỉ bỏ lại một câu nói rồi xoay người rời đi.
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, chỉ như vậy mà xong rồi sao?
“Cái gì? Anh… Phong… Phong Vũ bất…”
Lúc đầu, người thanh niên kia còn có chút không phục, nhưng bỗng nhiên kịp phản ứng. Trong nháy mắt, sắc mặt cậu ta trắng bệch.
Có lẽ với thân phận của người thanh niên này, cậu ta không nhận biết Cao Phong, nhưng giờ ở Thành phố Hà Nội, người nào không biết, có ai chưa từng nghe đến tên Công ty Bất động sản Phong Mai?
“Nhớ kỹ lấy lời cậu Phong, các cậu đã chọc phải người không nên trêu chọc.”