Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 403


Các cô cậu nam thanh nữ tú hơi sửng sốt khi nghe những lời này, đều sang bên này.


Đường Ngọc Diệp có bạn trai rồi?


Vấn đề lớn!


Hơn một chục người cả nam lẫn nữ lập tức vây quanh, nhìn Cao Phong đang nói chuyện.


Tuy nhiên, trong mắt chủ yếu là sự khinh thường.


Với những hiểu biết của mình, họ có thể biết ngay một người có phải là con nhà giàu hay không từ tính cách, cách ăn nói và cách ăn mặc của một người.


Lúc này, bọn họ không nhìn thấy đặc trưng của một cậu ấm con nhà giàu trên người Cap Phong.


Cao Phong này càng giống một người qua đường tầm thường, nhìn cực kỳ bình thường, không có một chút nổi bật.


Mang lại cảm giác chìm nghỉm giữa đám đông.


Cao Phong khẽ nhíu mày, đám trẻ nhà họ Đường vây quanh Cao Phong như thể đang xem động vật trong vườn bách thú.


Đường Ngọc Diệp có chút khó chịu, cô chỉ yêu cầu Cao Phong đóng giả bạn trai cô, chỉ để đối phó với bà Đường.


Nhưng cô đã quên rằng các bà thím của cô và những đứa em họ, đều đang chờ xem những câu chuyện cười của mình.


“Có chuyện gì à? Không có thì mau tránh ra.”


Đường Ngọc Diệp đứng bên cạnh Cao Phong vội vàng nói với cả đám trẻ nhà họ Đường.


“Chị Ngọc Diệp, ông nội cứ nói muốn tụi em lấy chị làm gương! Bây giờ chị đã tìm được bạn trai, còn không giới thiệu cho tụi em biết gia đình anh ấy ở đâu? Anh ấy làm nghề gì? Gia cảnh như thế nào?”


“Vừa đúng lúc có thể cho tụi em tiêu chuẩn để tìm một người bạn trai!”


Một cô gái nói với một nụ cười thương hiệu giả trân.


“Đúng rồi, phải lấy Ngọc Diệp làm mẫu chứ!” Những người khác hùa theo.


Đường Ngọc Diệp sững sờ khi nghe những lời này, lập tức có chút bối rối.


Cho đến bây giờ, cô chỉ biết rằng Cao Phong có chút quan hệ đó với giám đốc Lưu của bất động sản Phong Mai.


Vào ngày họp lớp, Phan Thanh Huy cũng khách sáo với Cao Phong.


Về những điều khác về Cao Phong là được nghe từ Kim Tuyết Ngọc.


Con rể nhà họ Kim không ra gì, ăn nằm chờ chết, sống dưới danh nghĩa phế vật suốt ba năm.


Ngoài điều đó ra, Đường Ngọc Diệp không biết gì thêm về Cao Phong.


Vì vậy, cô không biết phải trả lời như thế nào vào lúc này.


“Hiện tại tôi không có việc cố định Phong, nói nhỏ để chỉ có hai người bọn họ nghe thấy.


“Không sao đâu.” Cao Phong phất nhẹ tay.


Con nhà giàu quyền thế đều có sự kiêu ngạo của chính mình, cảm thấy bản thân cao quý người khác, Cao Phong từ lâu đã thấy qua nhiều người như vậy.


Nhưng mà, đối với Cao Phong mà nói, những cô cậu nhà họ Đường này chẳng qua là một lũ hề, thật sự không đáng để tâm.


Bà Đường, trang viên trước mặt đã sắp đặt xong. Nhìn lúc này khách cũng sắp đến rồi, bà xem?


Đúng lúc này có một người đàn ông dáng vẻ quản gia bước tới cúi nói với bà Đường. Bà Đường hơi xua tay, ý bảo quản gia lui xuống, sau đó đứng lên nhờ sự giúp đỡ của Phùng Vân và mấy người con dâu nữa.


“Đi thôi, các con đi theo ta đi gọi cha.” Bà Đường nhẹ nhàng nói, sau đó nhón chân đi về phía trước. Mọi người đương nhiên không dám lơ là chuyện này, nhanh chóng ngoan ngoãn đi theo phía sau. Đường Ngọc Diệp có thể nhìn ra, tuy Bà Đường không nói gì nhưng trong lòng có chút không vui. Nếu là trước đây bà Đường hẳn là muốn Đường Ngọc Diệp ở bên cạnh, nhưng hôm nay bà không nhắc đến chuyện này.


Đường Ngọc Diệp và Cao Phong đi cuối cùng, có chút xấu hổ nói:” Cao Phong, thực sự ngại quá, em không có cách nào”


“Không sao, nhưng em quả thật nên nói cho tôi biết về chuyện này.”


“Nói thế nào, anh cũng phải mua một bộ quần áo đẹp chút đến chứ” Cao Phong nửa đùa nửa thật đáp.


Đường Ngọc Diệp mặt đỏ bừng, gật đầu không nói thêm gì.


“Nói tới cũng là do em khiến anh bị mọi người cười nhạo” Cao Phong sờ sờ chóp mũi.


“Không, Đường Ngọc Diệp vội xua tay, nghiêm túc nói: “Anh khẳng định anh không nghĩ như vậy, tôi tìm người đàn ông như thế nào không liên quan gì tới họ”. Cao Phong khẽ gật đầu, trên miệng nở nụ cười khó giải thích.


Sân sau của trang viên yên tĩnh, không khí trong lành. Trong khoảng trống trước rừng trúc xanh, một ông già đang giang tay tập thái cực quyền. ông già này nhìn như hơn sáu mươi tuổi nhưng mà tinh thần khỏe mạnh, thần thái ngời ngời, tìm không thấy một chút trạng thái của người già. Trên người mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, càng thể hiện khí chất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK