“Fuck! Nhưng nên báo cáo kết quả với phía trên như thế nào đây?”
John cầm điện thoại, sửng sốt một lúc lâu vẫn không dám gọi đi.
“Ong! Ong!”
Nhưng ngay sau đó, di động của ông ta chủ động vang lên.
Trái tim John đập nhanh hơn, nhìn ghi chú ở phía trên, nghiến răng nghe máy.
Bên kia nói chuyện, tất nhiên là dùng ngôn ngữ nước John.
“Vâng, tôi là John…”
“Tình hình chiến đấu, tình hình chiến đấu không tốt, bị đánh bại…”
John nắm chặt di động, đặt ở bên tai cẩn thận trả lời.
“Đánh bại sao? Shit! Ông đảm bảo với tôi như thế nào?”
“Không phải là hôm qua ông nói, ông muốn dẹp yên Tam Giác Vàng, giết sạch khối tập đoàn Phong Hạo sao?”
Giọng nói ở bên kia điện thoại mang theo phẫn nộ.
“Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tình báo bên Đức Khánh có sai sót.”
“Dẫn tới kế hoạch của tôi sắp xếp sai lầm, cho nên mới thất bại.”
“Hơn nữa khối tập đoàn Phong Hạo còn sắp xếp không ít nằm vùng ở bên trong cường đạo Nam Cương…”
John kinh hồn khiếp vía, nói năng lộn xộn giải thích với di động, nghĩ tới chuyện gì nói chuyện đó.
“Fuck! Tôi không thích nghe lấy cớ, tôi muốn nghe kết quả! Kết quả!”
Bên kia điện thoại đột nhiên truyền tới âm thanh ném vỡ lọ hoa, sau đó gầm lên giận dữ.
“Dạ dạ dạ, kết quả chính là chúng ta bị đánh bại…”
“Toàn quân bên cường đạo Nam Cương bị diệt, người của chúng ta bị giết chín mươi lăm nghìn người…”
John thật sự không dám nói, nhưng lúc này ông ta không thể không nói, bởi vì chuyện này căn bản không giấu diếm được.
Sau khi nói xong, bên kia điện thoại lập tức rơi vào im lặng.
Khoảng chừng hơn mười giây sau, bên kia mới truyền tới từng đợt gầm thét.
“Chín mươi lăm nghìn người? Đã chết chín mươi lăm nghìn người sao?”
“Á… Ôi trời ơi, John ông là phế vật sao? Ông đúng là phế vật!”
John vội vàng để di động ra xa, khoảng chừng mấy chục giây sau, tiếng mắng trong điện thoại mới chậm rãi bình ổn.
“Ông đợi lên tòa án quân sự đi!”
“Tôi nói cho ông biết, ông chắc chắn phải chết!”
Người ở bên kia điện thoại nghiến răng kêu lên.
Bọn họ chuẩn bị lâu như thế, trăm phương ngàn kế lâu như vậy.
Vốn còn trông cậy vào John từ bên Nam Cương, mở ra một lỗ hổng, cho bọn họ một cơ hội.
Bây giờ thì ngược lại, tổng cộng trăm nghìn người, trong vòng một ngày mất đi chín mươi lăm nghìn người.
Chuyện này đổi là người nào có thể chịu được?
“Bây giờ ông nói cho tôi biết, Cao Kình Thiên ở đâu?”
“Tốt nhất là ông đừng nói cho tôi biết, Cao Kình Thiên vẫn còn sống.”
Giọng nói ở bên kia điện thoại hừ lạnh một tiếng lại hỏi.
John nghe đến đó, đôi mắt nhanh chóng đảo vài cái.
Phía trên giao cho ông ta hai nhiệm vụ, một là đánh tan khối tập đoàn Phong Hạo.
Một nhiệm vụ khác là đánh chết hoặc bắt sống Cao Phong, tốt nhất là bắt sống.
Mà hiện giờ, hai nhiệm vụ này John không hoàn thành một cái nào, còn bị mất chín mươi lăm nghìn người, vậy chẳng phải chỉ còn con đường chết?
Cho nên John do dự một lát, vẫn hạ quyết tâm nghiến răng nói: “Thưa ngài, Cao Kình Thiên đã chết.”
“Các anh em của chúng tôi nhận được tình báo chính xác, Cao Kình Thiên tuyệt đối đã chết.”
Lúc này John chẳng quan tâm chuyện gì nữa.
Cho dù sau này phía trên biết ông ta nói dối, nhưng trước mắt ông ta giữ được mạng rồi nói sau.
Ít nhất hoàn thành một nhiệm vụ, ưu khuyết điểm bù trừ cho nhau nên sẽ không xử quyết ông ta đâu?
“Ông chắc chắn không?”
Quả nhiên giọng nói của người ở bên kia điện thoại dịu đi không ít.