Trong nháy mắt, lông mày của Cao Phong nhíu lại, ngỡ ngàng không nói ra được lời nào.
“Hừm!”
Giây tiếp theo, Cao Phong đột nhiên xốc chăn lên, vừa thấy cảnh tượng trong chăn, cả người anh cứng đờ như bị giật điện.
Chuyện này!
Nhìn thấy trạng thái của hai người ở trong chăn.
Cao Phong ôm đầu, thở hắt ra một tiếng.
“Cô, tại sao cô lại xuất hiện ở trong phòng này?”
Cao Phong đột nhiên đứng dậy, nhanh chóng mặc quần áo, rồi lạnh lùng nhìn Lâm Chí Linh.
Phạm Thanh Niên đã tương tư về anh từ rất lâu rồi, vậy mà cũng không được đáp lại, cô ta chưa từng phá vỡ được phòng thủ của Cao Phong.
Vậy mà hiện tai, Lâm Chí Linh lại có thể nằm trên giường của anh?
Nếu chuyện này để Phạm Thanh Niên biết, còn không đem lâm Chí Linh ra ăn sống nuốt tươi?
Quan trọng hơn hết chín là, nếu để Kim Tuyết Mai biết chuyện, cô sẽ rất đau lòng.
Hiện tại, trong lòng Cao Phong vô cùng hỗn loạn, đầu óc rối tung, không nghĩ ra được gì.
“Không có, chẳng phải anh kêu tôi tới sao?”
Lâm Chí Linh nằm trong chăn, có chút hoảng sợ nói.
“Tôi. . .”
Cao Phong nghẹn lời không nói được gì.
Chẳng lẽ hôm qua anh uống quá say, vậy là liền gọi Lâm Chí Linh đến đây?
“Hừm!” Cao Phong hận không thể cho bản thân anh cái bạt tai, đúng là uống rượu vào sẽ làm hỏng việc.
“Phụ nữ là phải biết yêu thương bản thân, biết không?”
“Nói đi, cô muốn cái gì, tiền, hay cái gì khác?”
Cao Phong ngồi trên ghế, châm một điếu thuốc rồi hỏi.
“Tôi, tôi không cần tiền. . .Còn có, tôi không phải không yêu thương bản thân mình.” Lâm Chí Linh nghe vậy sửng sốt, sau đó giọng nói mang theo vài phần run rẩy.
“Không phải không yêu bản thân? Vậy hành động của cô là đang chiều chuộng bản thân hay sao?”
“Tôi xem như cũng là người từng trải, để tôi nói cho cô biết, đừng hy vọng bản thân có thẻ làm ảnh hưởng đến tôi.”
“Cần bao nhiêu tiền, tôi sẽ bảo Lê Tiểu Quyền đưa cho cô, về sau, đừng đến làm phiền tôi.”
Nói xong những lwofi này, anh hút một điếu thuốc, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Lâm Chí Linh vẫn ngồi trên giường, có lẽ sửng sốt tột độ, sắc mặt cô ta trắng bệch, đôi tay ôm chặt lấy cơ thể, nước mắt không kìm được chảy ra.
Một lúc lâu sau, Lâm Chí Linh chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị bước xuống giường, cảm nhận được một trận đau đớn truyền đến, mỗi bước đi đều rất khó chịu.
Mà trên tấm ga giường màu trắng, xuất hiện vài giọt máu đỏ như đóa hoa hồng đang nở rộ, trông vô cùng chói mắt.
Trong phòng Lê Tiểu Quyền.
Cao Phong thay quần áo một cách nhàn hạ, ngồi trên ghế, châm một điếu thuốc, chờ Lê Tiểu Quyền cùng Thương Tuấn Hồng tình lại.
Khoảng mười phút sau, Cao phong nhìn đồng hồ, liền tiến lên một bước dùng chân đá vào người Lê Tiểu Quyền.
“Fuck! Ai dám đánh tôi, tôi sẽ đánh cho người đá sợ đến chảy cả nước tiểu ra quần!”
Lê Tiểu Quyền bật ngồi dậy, đúng lúc đó liền nhìn thấy Cao Phong đứng trước mặt, anh ta ngây người trong mười giây, sau đó mới phản ứng lại.
“Anh Phong, anh đến rồi, anh. . . ”
Mà Cao Phong không để cho Lê Tiểu Quyền có cơ hội mở miệng, liền dùng chân đá liên tiếp vào người anh ta.
“Anh Phong, em làm sai rồi, đừng đánh, đừng đánh nữa, em thật sự sai rồi!”
Lê Tiểu Quyền vừa mới tỉnh ngủ, căn bản không biết nguyên nhân vì sao Cao Phong đánh anh ta.
Nhưng là một đàn em xuất sắc, vào thời khắc quan trọng phải luôn nhớ kỹ một chân lý, bị đại ca đánh, khẳng định bản thân đã làm sai chuyện gì đó.
“Chuyện của Lâm Chí Linh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Cao Phong trầm giọng hỏi.
“Anh Phong, anh có thể đừng đánh em được không, chuyện anh hỏi, em sẽ thành thật trả lời, có phải hiện tại anh đang cảm thấy vui sướng không?” Lê Tiểu Quyền ôm đầu hỏi.