Diệp Thiên Long lập tức ngẩng đầu lên, tâm trạng thấp thỏm nhìn về đằng xa.
“Vù vù vù!”
Hơn tám mươi chiếc trực thăng không ngừng bay qua bay lại, tạo ra tiếng vang vô cùng lớn.
Nhiều loại âm thanh khác nhau hòa trộn vào, giống như là bom nổ trên mặt đất vậy, trấn động đến tai của tất cả mọi người.
“Đến rồi! Đến rồi!”
“Mau tránh ra, đừng chắn đường.”
“Wow, khí thế lớn quá đi, thật là hâm mộ!”
Đám đông đứng trước khách sạn Walton nhất thời vô cùng náo nhiệt.
Diệp Thiên Long chỉnh lại áo, có chút kích động mà tiến lên vài bước.
Ngay sau đó, toàn bộ người ở bên trong khách sạn đều lần lượt đi ra, cùng đón đội ngũ rước dâu.
Các thành viên quan trọng dưới trướng Cao Phong ở thị trấn Biển Đông và Hà Nội đều có mặt.
Ở Đà Nẵng, bao gồm cả những người nổi tiếng ít khi xuất hiện cũng đến đủ không thiếu ai.
Nhân mạch trong những năm nay của nhà họ Diệp cộng thêm những người Diệp Thiên Long mời trong quân đội, số lượng người không hề ít.
Lúc này, ở hai bên đường, người đứng chật kín, nhìn lại vô cùng nhộn nhạo.
Mà đội ngũ xe cưới chậm chậm tiến tới dưới ánh mắt của mọi người, cuối cùng dừng lại trước cửa khách sạn.
“Xe nghi thức chuẩn bị!”
“Soạt soạt soạt!”
Chín mươi chín chiếc xe nghi thức đồng loạt giơ cao ống súng, hướng lên bầu trời.
“Soạt soạt soạt!”
Cửa của mấy trăm chiếc xe cưới cùng lúc mở ra, từng thanh niên mặc tây trang đen lần lượt bước xuống.
Những người này không hề dừng lại, đồng loạt tiến về phía trước, bảo vệ xung quanh chiếc xe cưới đầu tiên.
Ánh mắt của mọi người đều dồn về chiếc xe cưới đó.
Dưới sự chú ý của mọi người, Cao Phong bước xuống xe.
Bộ tây trang trắng khiến Cao Phong trở nên vô cùng đẹp trai, tựa như bạch mã hoàng tử thu hút ánh mắt của mọi người.
Sau đó, Cao Phong đích thân mở cửa xe, ôm Kim Tuyết Mai vào trong lòng, đi về phía khách sạn.
Vô số người đằng sau nhìn theo, giống như vô số vì sao hướng về mặt trăng.
Ánh mắt Diệp Thiên Long vô cùng mong đợi, hai bàn tay căng thẳng xoa xoa vào nhau.
“Xe lễ nghi, khai pháo!”
Sau mệnh lệnh, chín mươi chín chiếc xe lễ nghi đồng lời khai pháo.
“Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!…”
“Pằng!…”
Chín mươi chín chiếc xe lễ nghi đồng thời gây ra rung chuyển, tiếp theo đó hàng loạt pháo giấy mừng bay lên trên không trung, giấy mừng bị gió thổi bay đi, chầm chậm rơi xuống mặt đất.
Cao Phong cứ như vậy ôm lấy Kim Tuyết Mai, đi qua bầu trời đầy giấy pháo màu, đi về phía khách sạn.
Một số giấy pháo rơi xuống đầu Cao Phong, một số còn rơi xuống váy cưới của Kim Tuyết Mai.
Cao Phong không hề quan tâm, bước đi vững vàng, không dừng lại dù chỉ một bước.
Khuôn mặt xinh đẹp của Kim Tuyết Mai bị khăn trùm che đi, hai vai chui vào lồng ngực anh.
Cảm nhận được hơi ấm trong vòng tay rộng lớn của Cao Phong và tiếng tim đập rất nhanh khiến lòng Kim Tuyết Mai trở nên bình tĩnh lạ thường.