Trong lòng Kim Tuyết Mai ngoài việc chấn động ra thì cũng chỉ còn có chấn động thêm, người nhà họ Kim ai nấy đều há hốc mồm, to đến nỗi có thể nhét được một quả trứng vịt lộn vào.
“Đây cái gì? Những thứ này vẫn chưa đủ sao? Không sao, vẫn còn.”
Cao Phong cười nhạt phất phất tay, khe của xe ba bánh lập tức mở ra.
“Leng keng!” Vách ngăn bên hông xe ba gác liền đổ xuống ngay lập tức. Ngay sau đó Cao Phong vén lớp vải đen che thùng xe ra.
“Hừ!” Mọi người nhanh chóng nhìn. Tôi nhìn thấy nhiều gói tiền mặt trong thùng xe ba bánh bị vỡ.
“Huh?” Mọi người nhanh chóng nhìn vào đó.
Chỉ nhìn thấy trong thùng xe ba bánh tàn tạ đó có vô số bó tiền mặt.
Bó này rồi đến bó khác, xếp gọn gàng trong thùng xe ba gác, chất đầy cả thùng xe.
“Trời ạ!” nhiều người trong nhà họ Kim đều cảm thán, cũng có nhiều người khác đang chết lặng.
Quá là chấn kinh!
Chỉ sợ là ngay cả khi nhìn thấu số tiền mười tỉ ở trên thẻ ngân hàng, thì còn lâu mới thỏa mãn con mắt khi nhìn số lượng tiền này.
Nhìn xung quanh tất cả đều là tiền, loại phác họa này, dù có dùng bất cứ từ ngữ nào để miêu tả đều cũng vô cùng mờ nhạt.
Tâm trạng của người nhà họ kim lại càng khó tìm một từ nào thích hợp để diễn tả.
“Những thứ này đủ để giải quyết sự khủng hoảng của công ty lần này rồi đi.”
Cao Phong khoanh tay nhìn mọi người ở xung quanh.
Mọi người tuy rằng không ái nói gì, nhưng trong lòng không ngừng gật đầu, từng này nhất định là đủ rồi!
“Không đúng, để tôi xem cái này có đúng không.’ “Nếu mày dám lừa bà dùng tiền giả, tao hứa mày sẽ không ra khỏi cửa nhà này được đâu.” Kim Hồng Vũ đột nhiên phản ứng lại, anh ta vội vàng trực tiếp cầm lấy một cuộn tiền và bắt đầu kiểm tra.
Những người khác nhìn Kim Hồng Vũ với ánh mắt đầy mong chờ, muốn xem xem anh ta có thể kiểm tra kết quả dì.
Kim Hồng Vũ đã chạm vào chất liệu của tiền và biết rằng tiền này chắc chắn là thật!
Hơn nữa nó vừa được lấy ra từ ngân hàng, trên đó còn có một con dấu ngân hàng màu trắng nữa.
“Không thể nào.” Kim Hồng Vũ sững sờ một lúc, rồi lấy một cuộn tiên khác để kiểm tra.
Nhiều đợt kiểm tra liên tục, nhưng Kim Hồng Vũ càng ngày càng sợ hãi khi kiểm tra chúng và cuối cùng, toàn thân anh ta bắt đầu uể oải.
“Những cuộn tiền này…” Kim Hồng Vũ nuốt nước bọt, kinh ngạc nhìn Cao Phong.
“Kim Hồng Vũ, những cuộn tiền này là giả sao? Mau nói đi!” Kim Ngọc Dung thúc giục.
Bà cụ Kim lúc này cũng không giữ được bình tĩnh, kiếng chân lên và hỏi: “Hồng Vũ, kết quả kiểm tra như thế nào?”
Kim Hồng Vũ dường như bị mất trí nhớ, anh ta không trả lời gì cả. “Hồng Vũ! Chuyện thế nào rồi?”
Đến khi Kim Hùng Sơn hô lên.
Kim Hồng Vũ mới phản ứng lại, chớp mắt vài cái rồi mới trả lời: “Cha, tiền này, tiền này, đều là thật … tiền thật vừa mới rút ra từ ngân hàng …’ Khi Kim Hồng Vũ nói những câu này, mọi người đều bị sock.
Vốn dĩ có người cho rằng Cao Phong thật sự có thể lừa gạt mọi người bằng tiền giả, cho nên bọn họ đều chờ xem câu nói đùa của Cao Phong.
Nhưng bây giờ, Kim Hồng Vũ đã tự mình kiểm tra, mặc dù không phải tất cả đều được kiểm tra nhưng anh ta cũng đã kiểm tra tại chỗ rất nhiều bó, chứng minh được rằng tất cả đều là tiền thật!
Điều đó khiến cho mọi người đều không nói nên lời.
Cao Phong từng bị chế nhạo là một tên phế vật trong ba năm, hôm nay thậm chí còn mang theo một xe tiền mặt.
Nhìn con số này e là hơn vài tỷ rồi!
Ánh mắt mọi người nhìn Cao Phong đều thay đổi.
“Cao Phong, anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” – Kim Hồng Vũ đột nhiên đứng dậy, mở to mắt hét lên.
Hắn hoàn toàn không tin Cao Phong phế vật này lại có thể trong một lúc xuất ra nhiều tiền như vậy.
“Không phải tôi đã nói rồi sao? Đây là tiền vợ tôi tích trữ, tôi chỉ có trách nhiệm đi lấy về giao thôi” – Cao Phong bình tĩnh đáp.
Kim Tuyết Mai lập tức ngẩng đầu nhìn Cao Phong, trong mắt đầy khó hiểu và nghi ngờ.
Cao Phong chớp mắt nhìn cô, trả lại cho cô một ánh nhìn rất đỗi yên tâm.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, hóa ra đây không phải là tiền của Cao Phong, cứ nói xem, phế vật này làm sao có thể cho đem ra mấy chục tỷ tiền mặt?