Trong lòng của Diệp Thiên Long thầm than thở nhẹ một tiếng, Kim Tuyết Mai, cũng hiền lành đến như vậy sao?
Tích cách này thật sự là giống y như đúc với mẹ của con bé.
Bất kể người khác đã từng mang đến cho cô ấy biết bao nhiêu tổn thương thật lớn, nhưng mà chỉ cần nói ra đôi câu mềm mỏng là cô ấy cũng sẽ lập tức mềm lòng.
“Đây là lần đầu tiên.”
“Nếu có lần sau nữa, Việt Nam, sẽ không còn nhà họ Phạm nữa.”
Diệp Thiên Long bỏ lại những lời này, sau đó thẳng lưng xoay người, đi vào bên trong tòa nhà cao ốc của Công ty Bất động sản Phong Mai.
“Dạ dạ dạ…”
Phạm Thanh Nhiên không ngừng gật đầu, khuôn mặt đầy vẻ thả lỏng như được đại xá.
Cao Phong kéo bàn tay nhỏ bé của Kim Tuyết Mai, nhẹ nhàng nắm chặt, sau đó nở nụ cười, tiếp theo cũng đỡ Kim Tuyết Mai, chậm rãi đi vào bên trong tòa nhà cao ốc của Công ty Bất động sản Phong Mai.
Trọng Dương Bình dẫn theo một đội binh lính đi ở phía sau, tiến hành bảo vệ bất cứ lúc nào.
“Tất cả giải tán đi, tất cả giải tán đi!”
Long Tuấn Hạo hô lên với tất cả mọi người, sau đó cũng đi theo phía sau đám người Cao Phong.
Mặc dù đám đông quần chúng đang vây xem kia vẫn còn muốn xem kịch vui tiếp, nhưng mà cũng không dám nán lại quá lâu ở nơi này, vì vậy người người đều rối rít tản ra.
Còn về gần hai trăm người bên trong thể chế nhà nước kia, lại cũng không dám chờ đợi thêm dù chỉ là một giây một phút, rối rít mở cửa xe của chính mình ra, hối hả rời khỏi nơi này.
Thậm chí, ngay cả lá gan tiến lên chào hỏi Phạm Thanh Nhiên cũng đã tiêu biến.
Dù là trong bọn họ có rất nhiều người đều là người trực thuộc dưới quyền quản lý trực tiếp của nhà họ Phạm.
Nhưng, nếu như phải lựa chọn giữa hai nhà là nhà họ Phạm và nhà họ Diệp, như vậy thì bọn họ đều sẽ không chút do dự lựa chọn nhà họ Diệp.
Tại sao?
Bởi vì cho dù là nhà họ Phạm thì cũng phải phục tùng sự quản lý của nhà họ Diệp, những tên lâu la bé nhỏ như bọn họ thế này thì lại coi là cái gì?
Không sai.
Cho dù địa vị của bọn họ ở trong mắt những người bên cạnh là không thấp, nhưng nếu như ở trước mặt của Diệp Thiên Long, vậy thì cũng chỉ là một tên lâu la nho nhỏ mà thôi.
Sắc mặt của Phạm Thanh Nhiên trắng bệch, đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt chậm rãi xê dịch theo đám người Cao Phong.
Đánh bại!
Chính mình bình tĩnh bày ra loại thế trận và kế hoạch này, nhưng mà lại cứ loa qua như vậy mà đi đến kết thúc.
Không cam lòng, đương nhiên là có.
Nhưng mà đối mặt với nhà họ Diệp ở Thủ đô có quyền thế ngút trời như vậy, không cam lòng cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
“Hầy…”
Phạm Thanh Nhiên thở dài một tiếng, sau đó chỉ có thể ảm đạm xoay người.
Tiếp theo đây, điều mà cô ta cần phải nghĩ chính là, nên làm như thế nào, mới có thể dập tắt được lửa giận của nhà họ Diệp.
Để tránh cho Diệp Thiên Long ra tay với nhà họ Phạm.
…
Bên trong Công ty Bất động sản Phong Mai.
Diệp Thiên Long vốn định đơn độc đi vào bên trong phòng, nói chuyện riêng với Cao Phong và Kim Tuyết Mai một chút.
Nhưng Trọng Dương Bình lại ngăn cản mấy người bọn họ.
Diệp Thiên Long hơi suy nghĩ một chút, sau đó cũng không kiên trì nữa.
Thứ nhất là, thế cục bây giờ nhạy cảm, nói chuyện ở ngay trước mặt của mọi người có thể tránh hiềm nghi.
Thứ hai, cũng là một nguyên nhân quan trọng nhất.
Diệp Thiên Long cũng đang muốn chứng minh thân phận vô cùng không bình thường của Kim Tuyết Mai ở ngay trước mặt của tất cả các thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong.
Tránh cho bọn họ cảm thấy Kim Tuyết Mai là phiền toái của Cao Phong, là người kéo chân sau của Cao Phong.