Dù sao lúc Cao Phong lấy thân phận cậu Kim tới, ngay cả đồng tử mắt đều đã thay đổi, rất khó nhận ra.
“Ồ ồ, đến rồi à?”
Kell thản nhiên ngồi trên ghế sếp, chậm rãi bắt chéo chân, mỉm cười.
Mà hơn ba mươi vệ sĩ mặc đồ đen ở sau lưng anh ta thì không nói một lời, như hổ rình mồi nhìn Cao Phong.
“Mày có biết, vì sao tao không lục soát người mày không?”
Vẻ mặt Kell tự tin, mỉm cười hỏi.
Cao Phong để hai tay ở sau lưng đứng tại chỗ, vẫn không nói gì.
“Bởi vì cho dù cho mày một khẩu súng, mày cũng không dám chạm vào tao, ha ha…”
Kell cười lạnh lùng, bộ dạng như ăn sạch Cao Phong.
“Tao đến rồi, bọn họ ở đâu?”
Cao Phong đợi Kell nói xong, lúc này hỏi một câu.
“Ha ha…”
Kell cười mỉa một tiếng, chậm rãi thu hồi ý cười, hơi híp mắt nhìn Cao Phong.
“Quỳ xuống cho tao.”
Kell chậm rãi dựa lưng vào ghế, giọng điệu lạnh nhạt nói.
Bầu không khí lập tức giống như chết lặng.
“Lạch cạch!”
Cửa phía sau Cao Phong bị người ta đẩy ra, hơn một trăm thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu cũng đi tới bên ngoài văn phòng đợi.
Lúc này trước có sói sau có hổ, Cao Phong thật sự không còn đường để chạy.
Anh, cũng không dám trốn.
Bởi vì anh trốn đi, sẽ khiến đám người Kim Tuyết Mai rơi vào tình cảnh nguy hiểm.
“Tao bảo mày quỳ xuống, sau đó lại nói chuyện với tao, nghe hiểu không?”
Kell cười lạnh lùng, nhìn Cao Phong nói.
Cao Phong khẽ nhíu mày, trong lòng cũng hiểu rõ, muốn giảng đạo lý quy củ với đám người này, quả thực là ý nghĩ kỳ lạ.
“Tao thấy được bọn họ xong, bảo tao làm gì cũng được.”
Cao Phong để hai tay ở sau lưng, giọng điệu vẫn bình tĩnh như cũ.
“Con mẹ nó tao bảo mày quỳ xuống, sau đó lại bàn điều kiện với tao!”
Bỗng nhiên Kell đứng dậy, một chưởng đánh mạnh lên mặt bàn.
“Shit! Mẹ nó sao nói nhiều lời vô nghĩa như thế?”
Một người đàn ông vạm vỡ cất bước tiến lên, tát mạnh về phía Cao Phong.
“Bốp!”
Một tiếng tát thanh thúy vang lên.
Nhưng Cao Phong không chịu một chút thương tổn, trái lại người đàn ông vạm vỡ này bị tát một cái lùi về sau mấy bước.
Bỗng nhiên Kell sửng sốt.
Anh ta không nghĩ tới, cho dù là đến lúc này, Cao Phong còn dám ra tay với người của anh ta?
Cao Phong này, không thấy rõ tình hình trước mắt sao?
“Cao Phong, mày muốn chết có phải không?”
Kell nhíu mày, giận dữ hét lên một câu với Cao Phong.
“Có chuyện gì thì nói, cần thứ gì tao cung cấp cho chúng mày.”
“Làm chuyện này, không có bất cứ ý nghĩa gì.”
Giọng điệu của Cao Phong lạnh nhạt, chậm rãi thu tay về.
“Good! Very good!”
“Rất ngông cuồng, rất kiêu ngạo, rất hung hãn.”
“Tao thấy hung hãn này là bệnh, phải trị.”
“Hôm nay tao chữa trị miễn phí cho mày.”
Kell hừ lạnh một tiếng, lúc này có năm người đàn ông vạm vỡ đi ra, xông về phía Cao Phong.
Đôi mắt Cao Phong hơi nheo lại, muốn ra tay theo bản năng.