Còn phải xem tâm trạng của lão đại bọn họ, bọn họ có nhận vụ làm ăn này hay không, hoàn toàn dựa vào một câu của lão đại!
Không biết Kell tìm bọn họ, rốt cuộc là muốn làm gì.
“Được rồi, tôi đã hiểu.”
Người thanh niên không dám hỏi nhiều, chỉ gật đầu đồng ý.
“Nhớ rõ bảo bọn họ mau tới đây, tiền bạc không thành vấn đề.”
Kell xua tay, vô cùng hào phóng nói.
“Dạ!”
Người thanh niên đáp, sau đó lĩnh mệnh rời đi.
“Chậc chậc, quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng à!”
“Đời này, nếu ông đây có thể tiến vào chỗ đó, vậy thì tuyệt đối chết cũng không đáng tiếc!”
Nghĩ tới sắc đẹp của thành viên nữ trong quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng, trong mắt Kell lóe lên hào quang.
Nói không khoa trương chút nào, đám người của quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng kia tuyệt đối là tình nhân trong mơ của rất nhiều thành viên quân đoàn lính đánh thuê.
Đặc biệt là lão đại của quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng, sắc đẹp kia lại càng chục nghìn người mới có một, tràn ngập hương vị.
“Đợi ông đây nuốt được tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ của Cao Phong, tôi sẽ dùng tiền khiến cô tự chạy lên giường tôi.”
Trong mắt Kell lóe lên ánh sáng xấu xa, vươn tay xoa bụng, lẩm bẩm nói một câu.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Chỉ trong nháy mắt đã trôi qua hai ngày.
Trong hai ngày này, trấn nhỏ Maryland vẫn giống như ngày xưa.
Quân đoàn lính đánh thuê tiếp nhận nhiệm vụ, người trong thị trấn vẫn sống như thường ngày.
Mà hai ngày nay, trên cơ bản là Cao Phong ít ra ngoài, cùng lắm là mua ít đồ ăn, rồi nhanh chóng trở về khách sạn.
Khiến Cao Phong không biết phải nói gì chính là, hai ngày nay mỗi khi trời tối, đều có một người phụ nữ sắc đẹp không tầm thường tới đây.
Mỗi ngày đổi một người, mới đầu là người phụ nữ phương Tây thành thục tao nhã, sau đó lại tới một số thiếu nữ ngây ngô.
Tối qua lại có người phụ nữ tới, càng là một ngự tỷ vô cùng có hương vị.
Mỗi ngày một loại hình, giống như theo dõi Cao Phong.
Điều này khiến Cao Phong cảm thấy, có phải là mình bị người làm ăn trong lĩnh vực này theo dõi hay không?
Nhưng nhìn cách ăn mặc của anh, không giống là kẻ có tiền mà.
Cao Phong thật sự bất đắc dĩ, chỉ có thể nhân lúc chạng vạng đi ra ngoài, chuẩn bị đổi khách sạn khác.
Nhưng Cao Phong đi dọc con phố rất xa, cuối cùng đều không công mà lui.
Khách sạn hiện giờ đang ở, đã tính là không tệ rồi.
Những nơi khác nhìn càng dơ dáy bẩn thỉu không nói, còn hỗn loạn tàn nhẫn.
Có một số người phụ nữ ăn mặc hở hang trắng trợn đứng ở cửa, thấy có người đi ngang qua thì đều õng ẹo làm dáng.
Cao Phong đi không xa, thấy được một quán rượu nhỏ.
Quán rượu nhỏ này có vẻ kinh doanh không tệ, không ít lính đánh thuê đều ra vào nơi này.
Đôi mắt Cao Phong hơi lóe sáng, nghĩ tới kế hoạch của mình, sau đó anh chậm rãi cất bước đi vào quán rượu.
Đám lính đánh thuê này đều thuộc khu vực bên cạnh biên giới Tây Vực.
Nếu muốn biết tình hình bên Tây Vực, moi từ miệng bọn họ chắc chắn không tệ.
Mà kế hoạch kế tiếp của Cao Phong, có liên quan tới Tây Vực, cho nên đạt được một số tin tức trước, cũng là chuyện cần thiết.
Loại nơi ngư long hỗn tạp này, là con đường tốt nhất kiếm được tin tức.
Sau khi Cao Phong đi vào, một số người trong quán rượu liếc mắt nhìn Cao Phong một cái, lập tức mất đi hứng thú.
Còn có một số người, trong mắt lộ ra chút khinh bỉ.
Bởi vì người ở bên trong quán rượu này, đa số đều là lính đánh thuê lỗ mãng.