Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1155


Cao Phong chậm rãi quay đầu, nhìn Vũ Hoàng Lê nói.


“Được.”


Vũ Hoàng Lê gật đầu, Chờ người phía trước thẩm định xong, ông cũng sẽ mang những món đồ này lên sân khấu.


Vê phân những món đồ này, đương nhiên Vũ Hoàng Lê không cần hỏi thêm cũng sẽ đem chúng bán đấu giá ngay tại chỗ.


Sau khi người phía trước thẩm định xong, Vũ Hoàng Lê lập tức chọn hai món đồ sưu tâm, bước lên sân khấu.”Ông Điểu Phong, xin phép nhờ ba chuyên gia thẩm định cẩn thận một chút.”


Vũ Hoàng Lê rất lịch sự, đặt hai món đồ sưu tập lên bàn, trước mặt ba người họ.


Trình Điểu Phong gật đầu.


Sau đó ông ta phối hợp với hai người đàn ông lớn tuổi khác, bắt đầu thẩm định hai món đồ Sưu tâm.


Dưới sân khấu đang ồn ào bỗng nhiên trở nên yên lặng.


Họ cực kỷ quan tâm đến bất cứ thứ gì có liên quan đến Cao Phong, sợ bỏ lỡ chuyện thú vị.


Hai bộ sưu tầm trong tay Vũ Hoàng Lê cũng là đồ do Cao Phong chọn.


Nếu hai đồ vật này cũng là đồ thật thì nhất định có thể chứng minh Cao Phong không có đoán bừa.


Mà anh chính là có am hiểu sâu sắc về đồ cổ.


Lần này, Trình Điểu Phong và hai người chuyên gia đã nghiên cứu gân mười phút.


Hơn nữa, một số đạo cụ đã được sử dụng, và kết quả cuối cùng đã được xác định sau một quá trình xác định cực rườm rà.


“Hai món đồ sứ này là đồ thật.”


“Thứ nhất là đĩa sứ men xanh hình rồng chính hiệu, có giá trên thị trường đến cả hai trăm tỷ.”


“Món đồ thứ hai là sứ hoa vỡ thời nhà Trần, cực kỳ quý hiếm trong những đồ cổ được bảo tồn thời nay và giá trị sưu tâm của nó là không thể tính được.”


Khi Trình Điểu Phong vừa nói xong, tất cả mọi người trong khán phòng đều không nói lên lời.


Món đồ đầu tiên cũng có giá trên thị trường.


Những món đồ thứ hai lại là vật vô giá, không ước tính được giá trên thị trường, là đồ không thể đánh giá được giá trí? Như chúng ta đã biết, đồ cố không chỉ là giá trị sở hữu hiện tại mà còn là giá trị sưu tâm.


Những thứ càng quý hiếm, giá trị sưu tầm tự nhiên càng cao.


Có thể khiến nhân vật nổi bật như Trình Điểu Phong nói rằng đây là đồ vật không thể đo lường giá trị thì món đồ đó quý giá đến mức nào? Nam Phương Minh Nguyệt lại quay đầu nhìn Cao Phong, ý muốn hỏi anh là có đung không? Nhưng khi cô ta thấy bộ dáng thảnh thơi ngồi rung đùi đắc ý của Cao Phong.


Bỗng nhiên Nam Phương Minh Nguyệt tức giận.


“Hừ! Giả thần giả quỷ.”


Nam Phương Minh Nguyệt cong đôi môi đỏ mọng.


Những người yêu thích đồ cổ khác bắt đầu hét lên sau khi bị choáng.


“Được! Tôi muốn nó! Hãy đấu giá nó đi!”


“Đúng vậy, tôi cũng muốn thu thập một cái.”


“Tôi muốn mảnh đĩa sứ men xanh hình rồng đầu tiên! Tôi chỉ thiếu một chiếc đĩa sứ men xanh hình rồng đẹp tuyệt vời như vậy để trong nhà tôi có thể có đủ loại đồ cổ bằng sứ từ nhiêu thời khác nhau.”


Hai món đồ sưu tâm đã khiến mọi người bộc lộ ra ham muốn.


Bầu không khí của khán giả vô cùng sôi động, Và hầu như những người sở hữu ban đầu của hai món đồ sưu tầm này đều rất tiếc nuối vào thời điểm này.


Khi họ bán thứ này cho Vũ Hoàng Lê, nó thậm chí còn không có giá bốn mươi tỷ! Nhưng hợp đồng đã ký, trảng đen rõ ràng, Hiệp hội đồ cổ là người chứng kiến nên họ không dám lật lọng.


Vũ Hoàng Lê chậm rãi thu hồi sự kích động trong lòng, quay đầu nhìn Cao Phong, xin ý kiến.


Cao Phong gật đầu, ý bảo Vũ Hoàng Lê tiến hành bán đấu giá ngay bây giờ.


Cao Phong không có thời gian sưu tâm những món đồ cổ này.


Hiện tại anh đang thiếu tiền, và chỉ có một số tiền lớn mới có thể mang lại cho anh cảm giác an toàn.


Cho dù là đồ cố vô giá, anh cũng không ngại bán nó đi! “Vậy làm phiền Hiệp hội đô cổ giúp tôi đưa hai món đồ sưu tập này ra bán đấu giá tại chỗ!”


Vũ Hoàng Lê gật đầu, sau đó chắp tay và nói một cách lịch sự với Trình Điểu Phong.


Trình Điếu Phong vẫy tay áo, người đẹp mặc áo dài tiến lên.


Cô ta bắt đầu tiến hành bán đấu giá hai món đồ sưu tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK