“Mù mắt chó”
Người mới đến quát một tiếng, đã khiến Thôi Minh Xung run rẩy như cầy sấy.
“Mẹ nói, đứa nào dám đánh anh Minh của chúng ta, đánh nó!”
Ngay sau đó, Thôi Minh Xung từ phía sau một đứa đàn em muốn chạy trốn.
Tuy nhiên, Thôi Minh Xung vừa quay người đã bị người khác vung mạnh cánh tay một cái.
“Bốp!”
Một cái tát vang dội vang lên.
Mọi người xung quanh đều bị cảnh tượng trước mặt làm cho kinh ngạc.
“Anh, anh Dương…”
Thôi Minh Xung dùng bộ dạng ngoan ngoãn nói.
“Anh Dương!”
Những người đứng sau Thôi Minh Xung cũng gọi một tiếng với người vừa tới.
Người vừa tới là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, cả người mặc bộ đồ đen, trông có vẻ rất lạnh lùng.
Có người xung quanh nhìn người này rồi đột nhiên nhận ra anh ta.
“Đây không phải là Quan Dương…
Anh Dương sao? Người có thế lực đang tiếp quản cả khu phố xám này hay sao?”
“Không phải chỉ có mỗi con phố này thôi đâu mà bốn con phố liền kề đều trong phạm vi tiếp quản của anh Dương.”
“Hèn gì, Thôi Minh Xung còn chẳng thèm nể mặt Lão sẹo, thì ra anh ta là cái đuôi của anh Dương!”
Quyền lực của Lão sẹo không thấp, nhưng ở trước mặt Quan Dương thì cũng không là cái đinh gỉ gì cả.
Đối với việc này Quan Dương không để vào mắt, chỉ lạnh lùng nhìn Thôi Minh Xung.
“Anh Dương, em…
Em đã làm gì sai gì sao?”
Thôi Xung một tay ôm mặt run rẩy hỏi.
Quan Dương liếc anh ta một cái, nhưng không nói lời nào.
Mà chỉ chậm rãi quay đầu lại nhìn Cao Phong, sắc mặt nghiêm nghị hỏi: “Cậu…
Cậu có biết anh Cường không?”
Lúc này Nam Phương Minh Nguyệt bị làm cho kinh hãi, nhìn thái độ của Quan Dương thì có vẻ anh ta rất tôn kính Dư Văn Cường? Xem ra cái người tên Dư Văn Cường này có thân phận lớn hơn Lão sẹo rất nhiều! Cái tên Cao Vũ chết tiệt này, không ngờ lại quen biết một ông lớn có máu mặt như thế! “Đương nhiên biết”
Cao Phong nhẹ gật đầu.
Nghe câu trả lời dứt khoát của Cao Phong, Quan Dương im lặng trong giây lát.
“Anh Dương, đừng có nghe anh ta nói linh tinh!”2070836_2_25,60 “Anh ta có thể biết ông chủ, nhưng không có nghĩa là ông chủ cũng quen biết anh ta!”
Thôi Minh Xung từ phía sau hét lớn.
“Bốp!”
Quan Dương không nói lời nào liên quay người cho anh ta một cái bạt tai.
Một cái tát này đã khiến Thôi Minh Xung lùi vê sau năm sáu bước.
Thôi Minh Xung che mặt, không dám nói thêm nửa lời vô nghĩa nữa.
“Xin hỏi, anh tên là gì?”
Ánh mắt Quan Dương nghiêm nghị nhìn Cao Phong.
“Cao Vũ.”
Cao Phong vòng tay sau lưng đáp.
“ực!”
Nghe Cao Phong nói về mình, Quan Dương không khỏi hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt kinh hãi nhìn Cao Phong.
“Anh, anh chính là anh Vũ sao?”
Giọng nói Quan Dương đầy kích động hỏi.
Thái độ của Quan Dương lúc này như thể còn kích động hơn khi gặp được chính cha ruột của mình! Mọi người xung quanh đều sửng sốt, Nam Phương Minh Nguyệt cũng ngạc nhiên.