Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 532


Đây là vì hôm nay tôi không mang chia khóa, nếu không thì tôi sẽ đưa mấy bà vào thăm quan một chút, để cho mấy bà nhìn thấy cuộc sống giàu có nó như thế nao. “Nhưng mà cũng không sao cả, mấy ngày nữa nhà tôi dọn qua đây, các bà tới xem cũng không muon, nhân tiện giúp tôi khuân đổ nữa chứ.” Lỗ mũi Kiểu Thu Vân sắp phổng đến tận trời rồi. “Ui da, tuyệt đối không thành vấn đề. Đến lúc đó, có việc gì cần giúp, chỉ cần Thu Vân mờ miệng, chúng tôi nhất định sẽ tới giúp.”


“Nếu có thể vào xem một chút, đây tuyệt đối là nhìn đã mắt mà”


Mấy bà thim đều mim cười đáp lại, sự hâm mộ trong ảnh mắt không thể kiểm chế lại được.


Trong lòng Kiểu Thu Vân vô cùng sung sướng, sau đó liền chuẩn bị gọi mấy người kia lên xe trở về.


Trong lòng cũng có chút oán trách, sớm biết thế đã đem theo chìa khóa mà Cao Phong đưa cho bên người. “Ôi, Thu Vân, biệt thự này của nhà bà, chắc là không có người ở chứ?” Bỗng nhiên, một người đàn bà tóc ngắn hỏi. “Điều đó là đương nhiên! Biệt thự nhà tôi, tôi không vào ở, dĩ nhiên bên trong không người ở roi!” Kiều Thu Vân trà lời, cũng không thèm quay đầu lại. Người đàn bà tóc ngắn sững sờ, sau đó nhỏ giọng nói: “Ở trong đó… Tại sao lại có thể có người chứ?”


Kiểu Thu Vân và Kim Ngọc Hài đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía bên trong biệt thự.


Cách hàng rào trắng ở cong, có thể nhìn thấy một cô gái có vẻ ngoài xinh xắn đang cẩm bình nước tưới hoa. “À, chắc là nhân viên phụ trách dọn dẹp biệt thự ấy mà.” Ban đầu, Kiểu Thu Vân cũng hơi sửng sốt, sau đó liền hiểu ra.


Người đàn bà tóc ngắn gật đầu một cái, tùy ý nhìn lại rồi bỗng nhiên nói: “CỦA, nhân viên phụ trách dọn dẹp biệt thự còn mang theo cả người nhà đến sao?”


“Cái gì?”


Kiểu Thu Vân quay đầu nhìn lại lần nữa, nhìn về hướng bên trong biệt thự.


Chỉ nhìn thấy bên trong biệt thư, cách cô gái đang tưới hoa không xa, trên bậc thang có một người phụ nữ, nhìn trông có vẻ lớn hơn so với Kiểu Thu Vân mấy tuổi, đang ngồi trên ghế phơi nắng.


Tư thế, nét mặt kia, giống y hệt như mình là chủ nhân của biệt thự này vậy,


Kiều Thu Vân đột nhiên trợn tròn hai mắt, trong lông có chút khó hiểu. “Mấy người nói xem, biệt thự này liệu có phải là của người khác hay không? Thu Vân đang lừa gạt chúng ta à?” Người đàn bà tóc ngắn nhỏ giọng nói với người bên cạnh.


Người bên cạnh cũng sửng sốt, sau đó cũng nhỏ giọng nói: “Cũng có thể lắm chử. Bằng không, sao bà ta lại không đưa chúng ta vào thăm quan bên trong biệt thự một chút chứ?”


Kiều Thu Vân nghe được mấy lời bàn tán này, bỗng nổi giận đột nhiên chạy tới trước cửa biệt thự, hô to vào bên trong: “Mờ cửa.”


Cô gái tưới hoa và người đàn bà kia đều sững sờ, có chút kinh ngạc, nhìn về phía cổng biệt thự. lông có chút khó hiểu. “Mấy người nói xem, biệt thự này liệu có phải là của người khác hay không? Thu Vân đang lừa gạt chúng ta à?” Người đàn bà tóc ngắn nhỏ giọng nói với người bên cạnh.


Người bên cạnh cũng sửng sốt, sau đó cũng nhỏ giọng nói: “Cũng có thể lắm chử. Bằng không, sao bà ta lại không đưa chúng ta vào thăm quan bên trong biệt thự một chút chứ?”


Kiều Thu Vân nghe được mấy lời bàn tán này, bỗng nổi giận đột nhiên chạy tới trước cửa biệt thự, hô to vào bên trong: “Mờ cửa.”


Cô gái tưới hoa và người đàn bà kia đều sững sờ, có chút kinh ngạc, nhìn về phía cổng biệt thự.


“Nhìn cái gì mà nhìn? Mở cửa ra đi” Kiều Thu Vân nghiên rằng, tức giận nói.


Mấy người sau lưng Kim Ngọc Hải chỉ nhìn chăm chẳm, không nói một lời.


Cô gái đang tưới hoa kia rõ ràng có hơi khiếp sợ, nhìn thấy dáng vẻ giống như sắp muốn giết người của Kiều Thu Vân thì sợ hãi, lùi về sau mấy bước.


Người phụ nữ trung niên đó đứng dậy, mặc dù ảnh mắt cũng có chút hèn nhát nhưng vẫn kéo cô gái đang tưới hoa về phía sau mình.


Kiều Thu Vân nhìn hai người một cái, khuôn mặt lộ vẻ chê bai.


Mặc dù gương mặt của cô gái tưới hoa kia không hề tầm thường, nhưng lại ăn mặc vô cùng giản dị, căn bản là không giống như con nhà có tiền. Kể cả người phụ nữ kia cũng ăn mặc vô cùng đơn giản, toát lên khí chất của một người phụ nữ xuất thân từ nông thôn Chỉ bằng hai người họ mà cũng dám vào ở trong biệt thự trị giá máy tỷ này hay sao?


Hai người cũng can đảm thật đấy nhỉ? Nhân viên quét dọn vệ sinh mà cũng dám lấn át chủ nhân, thật sự coi đây là nhà mình à?” Hai tay Kiều Thu Vân chống lên lan can cổng, giương mắt nhìn hai người.


Đây… Đây là nhà chúng tôi mà.” Cô gái lí nhí trà loi. “Nhà hai người?” Kiều Thu Vân sửng sốt một chút, sau đó lại giận dữ, cười nói: “Đúng là chuyện cười mà Đây là nhà của tôi. Đây là nhà của gia đình tôi!”


“Tôi thấy hai người thật là không biết liêm sỉ, nói cho tôi biết hai người là nhân viên vệ sinh của công ty nào? Bây giờ, tôi muốn gọi điện khiếu nại hai người.” Kiều Thu Vân càng tức giận.


Mấy người đàn bà tóc ngắn ở sau lưng bà ta đều không ngừng giễu cợt. Nhưng mà không biết, là giễu cốt hai mẹ con cô gái kia, hay là giếu cợt Kiều Thu Vân nữa.


Kim Ngọc Hải cau mày tiến lên, kéo Kiều Thu Vân lại. Sau đó nhìn người phụ nữ kia nói: “Bà chị này, căn nhà này đúng thật là của nhà chúng tôi. Sao bà lại có thể nói là nhà bà được chứ?”


“Nhà các người sao, vậy chìa khóa của các người đầu chử” Người phụ nữ kia khựng lại một chút, sau đó nhỏ giọng hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK