Khổng Duệ Chí cực kỳ bất đắc dĩ, khuyên nhủ : “Cậu Phong, đừng nghĩ nữa, ai cũng không dám động đến nhà họ Diệp đâu. Cậu nói muốn chống lại nhà họ Diệp, đám Thương Hồng Thành có thể sẽ cắn răng ủng hộ cậu. Nhưng nếu muốn đụng tới họ, tôi đoán ít nhất cũng phải dọa chạy 90% số người hiện tại rồi.”
Cao Phong nghe vậy thì anh lại càng thấy không vui.
Lời Khổng Duệ Chí nói không sai.
Danh tiếng nhà họ Diệp quá khủng bố.
Bạn có thể không phục, nhưng bạn lại không thể không chấp nhận hiện thực này.
“Quên đi, nhà họ Diệp và chúng ta nước sông không phạm nước giếng, không cần thiết lấy cứng đối cứng với bọn họ. Nhưng mà ông phải biết, không phải tôi sợ bọn họ, mà là tôi không muốn lãng phí sức lực và thời gian, hiểu chưa? ” Cao Phong nghiêm trang nói.
“Phì! Tôi hiểu, tôi hiểu… ” Khổng Duệ Chí nén cười, ông ta nhanh chóng nói : “Cậu Phong, tôi xuống dưới xem tiệc tối chuẩn bị tới đâu rồi.”
Nói xong, quay người chạy mất.
Nhưng vừa mới ra bên ngoài, cửa phòng còn chưa đóng kín, một tràng tiếng cười đã theo khe cửa truyền tới.
Khóe miệng Cao Phong giật giật, mặt anh không nhịn được đỏ bừng lên.
“Đùa… Ai mà không sợ nhà họ Diệp chớ? ” Cao Phong lẩm bẩm, đốt một điếu thuốc, anh chậm rãi đến trước cửa sổ sát đất.
Lúc này, anh không thể nói được cảm xúc của mình đối với nhà họ Diệp là gì.
Nếu nói nhà họ Diệp vô tình vô nghĩa, nhưng họ đã giao khu thương mại Kiên Thành cho anh, thậm chí Diệp Thiên Long còn tự mình ra tay giải cứu Cao Phong.
Nhưng nếu nói bọn họ muốn có mối quan hệ tốt với anh thì cũng không đúng, Trọng Dương Bình nhận điện thoại của anh, nghe chưa tới hai câu đã kêu anh cút rồi kaif.
Dường như họ cho người ta một loại cảm giác anh không cần biết tôi làm cái gì, chỉ cần đừng tới làm phiền là được.
Nhất là hôm nay, khi anh gọi cho Trọng Dương Bình, đầu tiên, ông ta hỏi anh có chuyện gì không, Cao Phong vừa nói không có gì, đầu bên kia đã kêu anh cút, sau đó ngắt điện thoại.
Khiến Cao Phong có cảm giác ông ta muốn xóa sạch quan hệ với anh, cảm giác đó hôm nay lại càng thêm mãnh liệt.
Tại sao lại muốn xóa sạch quan hệ với tôi? Là ý của Diệp Thiên Long hay của Trọng Dương Bình?
Cao Phong lẩm bẩm, điếu thuốc trên tay anh đã cháy một đoạn dài.
Tuy thái độ của Trọng Dương Bình rất ác liệt, nhưng Cao Phong lại cảm thấy nhà họ Diệp vẫn có một mối quan hệ không rõ ràng đối với mình.
Tạm thời không nói đến Diệp Thiên Long, chỉ nói Trọng Dương Bình. Ông ta là người rất chú ý hình tượng, sao vừa mở miệng đã mắng người như vậy?
Bỗng nhiên Cao Phong nghĩ đến chuyện hồi còn chưa thân quen, anh và Long Tuấn Hạo cũng không thèm nói với nhau lời nào.
Sau này khi thân thiết hơn, thỉnh thoảng họ cũng sẽ nửa đùa nửa thật bảo bọn họ cút.
Thậm chí, Long Tuấn Hạo còn thường xuyên mắng Liễu Tông Trạch là người mưu mô, đây là biểu hiện của quan hệ tốt.
Bởi vì anh ta mắng thì được, nhưng người thì khác không được.
Nhưng anh và Trọng Dương Bình đâu gặp nhau được mấy lần đâu! Cao Phong càng nghĩ càng thấy mơ hồ.
Nhiều chuyện chồng chất lên nhau, khiến đầu Cao Phong đau như muốn nứt ra.
“Anh Phong, tối nay nhất định anh phải có mặt nha, anh là nhân vật chính đó.”
Đột nhiên, dưới lầu có người hô lên.
Lê Tiểu Quyền ngẩng đầu, tay cầm loa hét lên với Cao Phong.
“Cái gì?” Suy nghĩ của Cao Phong bị cắt ngang, anh ló đầu ra nhìn Lê Tiểu Quyền.
“Tôi và cậu Tuấn Hồng vừa nghe được rất nhiều em gái hỏi tối nay anh có xuất hiện hay không nè. Nếu anh tới thì mấy cổ cũng tới, không thì thôi á.” Lê Tiểu Quyền nghiêm túc nói.
“Biết rồi, cút đi.” Cao Phong phẩy tay.
“Ok anh!” Lê Tiểu Quyền vội vàng rời đi.
Tiệc rượu cuối cùng ở Kiên Thành, chắc chắn anh phải tham gia rồi.
Xem như ổn định lòng dân trước khi đi vậy.
…
Một ngày trôi qua.
Chuyện khu thương mại Kiên Thành tổ chức tiệc rượu ngoài trời đã truyền khắp Bắc Ninh.