Thuận Tử không nhịn được mà đưa tay lên lau trán, sau đó cười nói: “Ai nha, cũng đã biết được là anh Vĩ đối xử rất tốt với em mà, lần sau, lần sau nhất định em sẽ đi!”
Sợ bóng sợ gió một trận, sau lưng của Thuận Tử cũng đã đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Cùng vào lúc đó, ở những chỗ khác, vốn dĩ là cũng phải hoàn thành việc thu lưới, nhưng mà lại cũng đồng thời nhận được mệnh lệnh rút lui.
…
Công ty Bất động sản Phong Mai.
Lúc này, đám người Lâm Vạn Quân đang cảm thấy cực kỳ nhức đầu.
Bởi vì có một đám khách không mời mà tới đang có mặt ở Công ty Bất động sản Phong Mai.
Toàn bộ những người này đều là các thành viên ở bên trong thể chế nhà nước, có liên quan đến các bộ ở bên trong Thành phố Hà Nội này.
Nhóm thứ nhất đến gồm có khoảng bảy, tám người, đều là những nhân viên Chính phủ có liên quan của Thành phố Hà Nội bên này.
Sau khi bọn họ tới thì cũng lập tức thẳng thừng ngồi lại ở bên trong Công ty Bất động sản Phong Mai, cứ như vậy lẳng lặng chờ đợi, hoàn toàn không hề có ý tứ muốn rời đi.
“Bộ trưởng Tông, mọi người như thế này là?”
Lâm Vạn Quân nhận được tin báo thì tức khắc vội vàng dẫn theo người đi xuống, có chút nghi ngờ mà nhìn về phía người đàn ông trung niên cầm đầu ở trong đám người kia.
“Cái này… Ông Quân, chúng tôi đi tới bên này là để đợi người.” Bộ trưởng Tông do dự một chút, sau đó mới nhẹ giọng nói.
Nhưng mà trên mặt của ông ta thì lại đang hiện lên vẻ cực kỳ không biết làm sao, đồng thời còn có cả một chút lo âu.
Lâm Vạn Quân không phải người ngu, thấy được vẻ mặt này của Bộ trưởng Tông thì ông ta cũng có thể phỏng đoán được là có chuyện gì đã xảy ra.
Xem ra, bọn họ cũng đang không biết làm thế nào!
Sau khi đám người Bộ trưởng Tông đi tới nơi này, thì lại có thêm một vài chiếc xe con chạy tới chạy tới Công ty Bất động sản Phong Mai.
Trong đó một vài chiếc biển số xe, chỉ cần nhìn qua một cái thôi cũng biết được rằng, đó là những chiếc xe của những nhân vật có liên quan đến các phòng ban, bộ phận, người nào cũng đều rất có trọng lượng.
“Ai nha, Cục trưởng Đào?”
Lâm Vạn Quân lại rơi vào kinh ngạc thêm một lần nữa.
Nhóm thứ hai với sáu, bảy người này cũng giống như vậy, đều là những người ở bên trong thể chế của Thành phố Hà Nội.
Hơn nữa, bọn họ còn có quan hệ vô cùng không tồi với Công ty Bất động sản Phong Mai.
Đổi sang một cách nói khác, dựa vào địa vị hiện tại của Khối tập đoàn Đế Phong hôm nay ở Thành phố Hà Nội, bất luận là người nào có mặt trong thể chế nhà nước, có người nào dám không cho Cao Phong Cao Phong mặt mũi?
Làm sao mà ngày hôm nay lại có thái độ khác thường đến như vậy, dáng vẻ hiện giờ của bọn họ đều giống như là đang đến nơi này để khởi binh hỏi tội vậy?
“Ông Quân… Nhanh chóng tìm mối quan hệ đi!”
Người vừa mới đến khẽ than thở một tiếng, sau đó cũng tìm một chỗ rồi ngồi xuống.
Hai nhóm liên tục đi đến này đã khiến cho số người ngồi chờ ở Bất động sản Phong Mai lên đến con số trên mười người.
Cho dù Lâm Vạn Quân có ngốc hơn nữa thì cũng biết được là đã xảy ra chuyện rồi.
Nhưng, bây giờ tạm thời ông ta vẫn còn chưa nghĩ ra được, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra.
Mà tiếp theo đó, càng ngày càng có nhiều những bộ ngành có liên quan bắt đầu lái xe chạy tới, giống như là đã được hẹn từ trước vậy, sau khi đến thì người nào cũng ngồi tại Công ty Bất động sản Phong Mai không đi.
Trên thực tế, một số người có mối quan hệ vô cùng tốt với Lâm Vạn Quân cũng đã âm thầm, lặng lẽ nói cho Lâm Vạn Quân một số ít thông tin, để cho ông ta mau chóng tìm thêm sự trợ giúp từ các mối quan hệ khác.
Điều này cũng đã nói rõ, nhất định là Công ty Bất động sản Phong Mai đã trêu chọc phải một nhân vật vô cùng lớn, không thể trêu chọc được vào nào đó.
Nếu như Lâm Vạn Quân không mau chóng đi tìm những mối quan hệ khác, vậy thì Công ty Bất động sản Phong Mai có thể sẽ gặp phải nguy hiểm!
Tuy nhiên, trên mặt của Lâm Vạn Quân bây giờ cũng đang tràn đầy vẻ ngơ ngác và không hiểu.
Hơn nữa, cứ coi như là đi tìm thêm quan hệ, nhưng mà ông ta có thể tìm như thế nào được đây?