Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1674


Một điều nữa chính là chờ Lý Anh Quân mang Trần Thiên trở về sau khi thu thập tiền vốn kinh doanh xong, anh còn phải hỏi kỹ chuyện của Vũ Hoàng Minh nữa, đó có thể được coi là một lời giải thích đối với Vũ Hoàng Lê.


Vì vậy, ngay cả núi Bồng Thiên mà Cao Phong cũng không trở về, anh tùy tiện ở trong một gian phòng của khách sạn bắt đầu nghiên cứu cái hộp nhỏ này.


Tình hình tại Thủ đô Hà Nội hiện tại đã ổn định lại, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì xảy ra.


Cho nên Cao Phong chỉ cần ở lại Thủ độ Hà Nội, cho dù là ở nơi nào của Thủ đô Hà Nội cũng đều có thể đảm bảo an toàn.


Về phần chuyện của nhà họ Cao, bây giờ Cao Phong chỉ cần nghĩ đến một chút đều vô cùng đau đầu.


Đồng thời thì căn bản chuyện kia cũng không gấp gáp được cho nên chỉ có thể đẩy về sau.


Cao Phong vẫn hiểu rõ nguyên tắc muốn đánh giặc bên ngoài thì đầu tiên phải dẹp yên được bên trong.


Trước khi giải quyết chuyện của nhà họ Cao thì Cao Phong nhất định phải giải quyết hết vấn đề nội bộ.


Bây giờ Lâm Vạn Quân vẫn còn đang ở trong phòng chờ anh đến chứng minh bản thân ông ta vô tội.


Vì vậy, hiện tại Cao Phong không thể trì hoãn được.


Trong phòng, Cao Phong lăn qua lộn lại kiểm tra cái hộp nhỏ nhưng thử trăm cách vẫn không giải được.


Không có bất kỳ gợi ý nào cũng không có bất kỳ ổ khóa nào hay cái gì đó tương tự như vậy.


Trong phòng thờ tổ tiên nhà họ Cao, Cao Phong cầm một tấm vải trắng và một chiếc chìa khóa nhỏ.


Vốn dĩ Cao Phong cho rằng chiếc chìa khóa này dùng để mở nơi cất giấu bảo tàng nhưng sau đó lại phát hiện mình hoàn toàn chưa dùng đến nó.


Cho nên Cao Phong nghĩ chiếc chìa khóa nhỏ tinh xảo đó nhất định là dùng để mở chiếc hộp nhỏ này.


Nếu không ông cụ Cao cũng sẽ không để chiếc chìa khóa này chung một chỗ với mảnh vải trắng kia.


Chỉ là bây giờ Cao Phong không tìm được ổ khóa vậy nên có chìa khóa cũng không có ích gì hết.


“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy, như này không phải là ông cụ đang làm khó mình sao?” Cao Phong gãi đầu một cái, trong lòng vô cùng phiền muộn.


Mặc dù anh biết ông cụ Cao làm như vậy là vì cẩn thận, đề phòng nhỡ đâu đồ đạc này rơi vào tay đám người Cao Anh Hạo.


Nhưng lúc này đồ đạc đã ở ngay trước mắt mà lại không thể mở được ra, trong lòng Cao Phong cực kỳ khó chịu.


“Ken két! Ken két!”


Cao Phong đưa tay ra sờ soạng họa tiết chín ô vuông trên vỏ hộp nhưng vẫn không tìm được manh mối nào.


Có tổng tám hình vuông nhỏ nhỏ ở trên họa tiết chín ô vuông có thể di chuyển theo ý muốn nhưng không có bất cứ hình vẽ gì trên mặt chiếc hộp ngoài chúng.


Nếu như có hoa văn khắc trên mặt chiếc hộp thì Cao Phong còn có thể nghĩ cách di chuyển các ô vuông để lắp ráp thành một họa tiết hoàn chỉnh.


Nhưng bây giờ không có bất kỳ một hình mẫu nào ở trên đó, Cao Phong hoàn toàn mù tịt, không có một ý nghĩ nào.


Cao Phong ngồi nghiên cứu ở trong phòng gần một tiếng đồng hồ nhưng vẫn không tìm ra được bất kỳ manh mối nào, cuối cùng cũng không thể không tạm thời buông tha nó.


Anh thật sự không dám mạnh mẽ cưỡng chế phá vỡ cái hộp.


Mở được hộp không phải là mục đích, lấy được đồ vật bên trong mới là mục đích.


Nhỡ đâu bên trong thật sự có bất kỳ một thiết bị tự hủy nào đó thì cho dù Cao Phong có thể cưỡng chế mở hộp ra nhưng đến lúc đó không thể lấy được đồ vật ở bên trong, như vậy thì mở được chiếc hộp ra cũng chẳng có ý nghĩa gì.


“Haiz.”


Cao Phong khẽ thở dài, cất chiếc hộp đi, xoay người đi ra khỏi phòng.


Sau khi mở cửa phòng ra, anh nhìn thấy đã có kha khá người ở trong hành lang của dãy phòng.


Trong số đó có Long Tuấn Hạo, Liễu Tông Trạch, Khúc Đại Minh và Cao Quang Minh, bọn họ đều ở đây.


Đàn em của Long Tuấn Hạo đã bị đưa trở về nhưng Long Tuấn Hạo không cần phải trở về.


Dù sao bây giờ anh ta vẫn còn đang mang quốc tịch Việt Nam, là một công dân nghiêm túc của Việt Nam.


Nhìn thấy Cao Phong đi ra ngoài, mọi người đều đồng loạt đứng lên, trong miệng đều hô anh Phong.


“Tình hình như thế nào rồi? Không cần gấp gáp, từng người một báo cáo thôi.”


Cao Phong gật đầu rồi ngồi ở trên ghế sô pha đốt một điếu thuốc.


“Anh Phong, những chiến sĩ của khối tập đoàn Đế Phong của chúng ta đã bị trục xuất trở về Tam Giác Vàng rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK