“Cao Phong, hay là bữa tiệc của gia đình đó, anh đừng đi?” – Kim Tuyết Mai im lặng vài giây trước khi đề nghị.
Cao Phong liếc nhìn vẻ mặt rối bời của Kim Tuyết Mai, biết cô ấy đang nghĩ dì.
Vì vậy, anh bình tĩnh trả lời: “Không, anh muốn đi! Bằng không, chẳng phải sẽ để một mình em, đối mặt hết với sự chế nhạo của bọn chúng sao? Bất kể thế nào, anh cũng sẽ ở bên cạnh em.”
Nghe được lời nói của Cao Phong, trái tim của Kim Tuyết Mai tràn đầy cảm động.
“Quan trọng hơn là lân này, trong bữa tiệc gia đình, anh sẽ cho em trở thành diễn viên chính của nhà họ Kim.
Anh thân là chồng của diễn viên chính, sao lại không xuất hiện ở đó võ tay ủng hộ em chứ?”
Cao Phong nhìn Kim Tuyết Mai đầy ẩn ý.
Đã ba năm trôi qua, đã đến lúc phải dùng chuyện này để gột rửa mọi ủy khuất, khổ sở của Kim Tuyết Mai rồi.
Nghe được những lời lần này Cao Phong nói, Kim Tuyết Mai lại một nửa sững sờ, có chút không hiểu được ý của Cao Phong.
Hoài nghi liếc nhìn Cao Phong liếc mắt một cái, gật đầu không hỏi thêm gì nữa.
Thời gian qua đi từng ngày từng ngày, nháy mắt đã tới cuối tháng.
Cuối cùng cũng tới thời điểm cuối tháng là lúc nhà họ Kim tổ chức tiệc gia đình.
Tiệc gia đình nhà họ Kim rất quan trọng, từng người trong nhà họ Kim đều phải chú ý.
Bởi vì ngày này, không phải chỉ là dịp cho tất cả mọi người trong nhà họ Kim ngồi lại cùng nhau trò chuyện, trao đổi mà còn là ngày thắp hương cho ông cụ nhà họ Kim, người mà không ai dám khinh thường.
Vì vậy vào tiệc gia đình ngày mai, tất cả người nhà họ Kim trừ khi không ở trong nước thì đều phải có mặt đầy đủ.
Buổi tối trước ngày diễn ra bữa tiệc.
Cao Minh Trí khi nghe được tin Cao Phong tới, liền vội vàng chào hỏi rồi sau đó theo ra ngoài.
Hiện giờ gia đình bên kia đã có sự sắp xếp mới, ông ta không dám hành động hấp tấp thiếu suy nghĩ.
“Cậu Phong, ở trong văn phòng tôi đã cho nhân viên chuyên nghiệp rà soát 1 lần, tìm được 2 thiết bị nghe lén, hiện tại trong văn phòng đã an toàn.” Lâm Vạn Quân vừa nhìn thấy Cao Minh Trí rời khỏi vội nói.
Cao Phong gật đầu, Cao Minh Trí quả thật đã làm vậy.
Cũng may anh và Lâm Vạn Quân đã sớm đoán được trước, cho nên khi bàn chuyện quan trọng đều là bàn ở ngoài văn phòng.
“À, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?” Cao Phong thản nhiên gật đầu.
“Cậu Phong, tất cả đều ở trong này.” Lâm Vạn Quân đưa Cao Phong ra đằng sau văn phòng.
Thời điểm mừng công ty nhà họ Kim thành lập được một năm, có 999 sính lễ giá trị được đặt trên chiếc bàn này.
Trên mặt mỗi thếp tiền mặt đều có ấn riêng của gia đình, màu đỏ ở trên cùng, ở giữa là một vòng tròn màu đen, giữa vòng tròn có một số sáu vô cùng dễ nhận ra.
“Cậu Phong tôi đã kiểm tra qua, giống nhau không ít.” Lâm Vạn Quân nói.
“Tốt, ngày mai đưa đến nhà họ Kim đi.” Bàn tay Cao Phong lướt qua những tờ tiền, thản nhiên nói.
Lâm Vạn Quân gật đầu nói phải, trên thực tế nó đã được an bài.
“Ngày mai Tuyết Mai sẽ rất vui vẻ, hội bạn của cô ấy chắc chắn sẽ vô cùng ngạc nhiên.” “Chỉ cần Tuyết Mai vui vẻ là được rồi, cảm xúc của những người khác không liên quan tới tôi. Cao Phong vươn tay nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ngày tiếp theo.
Cao Phong cùng Kim Tuyết Mai ở ngoài phòng khách, còn có Kiều Thu Vân đang dọn dẹp gọn gàng.
Ai nấy đều mặc trang phục chỉnh tề như đi dự buổi tiệc sự kiện cấp cao.
Cao Phong mang trên mình bộ vest chỉnh tề, thoạt nhìn tràn đầy sức sống.
“Thế nào ba mẹ, mắt nhìn của con cũng không tệ lắm đúng không?” Kim Tuyết Mai kéo cao Phong tới trước mặt ba mẹ.
Bộ quần áo và cả đôi giày đều là do Kim Tuyết Mai vì Cao Phong mà lựa chọn tỉ mỉ.
Cao Phong mặc vest đứng trước mặt Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải toát lên khí chất ngời ngời.
Quả thực bộ vest này không quá cao cấp, nhưng khi được mặc trên người Cao Phong đã toát ra phẩm chất cao quý.
“Không tồi, quả thực là không tồi.” Hai người liên tục khen ngợi.