Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3500


Chuyện liên quan đến quân đội, không có bất cứ chuyện gì là chuyện nhỏ.


Đặc biệt là kế hoạch lần này, vậy càng có thể chia thành cơ mật ba sao.


Cao Phong nếu như không nhận nhiệm vụ, căn bản không có tư cách tìm hiểu kế hoạch.


Nếu như hiểu được kế hoạch, mà không đi làm, vậy kết cục sẽ không quá tốt.


Trong lòng ông Trần khẽ suy tư trong giây lát, cuối cùng vậy mà gật gật đầu


“Được! Cậu muốn biết, vậy tôi sẽ nói cho cậu.”


“Hi vọng ông già này, lần này sẽ không nhìn nhầm.”


Ông Trần vừa dứt lời, Lâm Thừa Khải trực tiếp cầm một tấm bản đồ lên, trải ra trên mặt bàn.


Tấm bản đồ này, cùng với tấm bản đồ đang treo trên bức tường đằng sau ông Trần giống hệt nhau.


Thậm chí ngay cả dấu hiệu đặc thù phía trên cũng giống hệt nhau.


Điểm không giống nhau duy nhất chính là kích thước của tấm bản đồ này nhỏ hơn một chút.


“Cao Phong, cậu xem nơi này.”


Ông Trần hai bàn tay ở trên mặt bàn, gọi Cao Phong một tiếng, sau đó duỗi tay chỉ về phía một chỗ.


Cao Phong dừng một chút, vẫn là bước lên phía trước, đi đến bên cạnh bàn làm việc quan sát.


Mà Liễu Tông Trạch cũng đi theo, loại chuyện này anh ta phải giúp Cao Phong cùng nhau nhìn.


Về phần Long Tuấn Hạo, lại là không biết lúc nào, đã gây lộn cùng với Lâm Thừa Khải.


Hai người bọn họ mắt lớn trừng mắt nhỏ, kia là không ai chịu nhường ai, một bộ dáng một lời không hợp liền muốn bắt đầu hành động.


Long Tuấn Hạo thế nhưng lại nhớ rất rõ ràng, Lâm Thừa Khải ngày đó lúc mang Cao Phong đi, là hung hăng càn quấy bao nhiêu, trong lòng anh ta ghi thù rồi.


“Lên bắc xuống nam, trái tây phải đông!”


“Nơi tôi chỉ, là Cảnh Đông.”


Ông Trần đợi Cao Phong đi đến, thản nhiên giải thích với Cao Phong.


Cao Phong nhẹ gật đầu, thể hiện rằng đã hiểu.


“Đây là Nam Cương, đây là Bắc Cảnh, đây là Tây Vực.”


Ông Trần lại lần nữa chỉ vào mấy nơi, phân biệt đọc ra các tên cho Cao Phong.


Lúc nghe thấy Tây Vực, trong lòng Cao Phong nhịn không được khẽ run rẩy.


Cao Phong lúc này, hai từ Tây Vực này, dường như đã thành ác mộng trong lòng anh.


Rõ ràng không muốn nhắc đến, nhưng một khi nghe thấy, lại sẽ sản sinh một luồng cảm xúc không thể giải thích được trong lòng.


Phảng phất giống như là, có một giọng nói đang không ngừng kêu gọi anh.


Giọng nói đó là kêu gọi từ Tây Vực.


Mỗi lần nghe thấy hai từ Tây Vực, giọng nói này đều sẽ xuất hiện ở trong đầu Cao Phong, khiến đầu Cao Phong đau muốn nứt ra.


“Cao Phong, cậu đang nghĩ cái gì vậy?”


Ông Trần khẽ cau mày, liếc nhìn Cao Phong.


“Không có gì!” Cao Phong vội vàng phục hồi tinh thần, thu lại tâm tư hỗn độn, nói: “Ông Trần, ông tiếp tục nói đi.”


Ông Trần khẽ gật đầu, nói: “Khu vực biên giới của Việt Nam chúng ta, liền tổng cộng có thể phân chia thành bốn nơi này.”


“Cảnh Đông, Tây Vực, Nam Cương, Bắc Cảnh, bốn khu vực lớn.”


“Bốn nơi này, liền giống như bốn bức tường, tạo thành bức tường vây cao lớn, đem Việt Nam chúng ta diện tích chín trăm sáu mươi ba nghìn kilomet vuông, toàn bộ bao vây.”


“Có bốn bức tường cao chống trời ở đây, cư dân trong nước Việt Nam chúng ta, liền có thể an cư lạc nghiệp, không bị quấy rối.”


“Nhưng một khi một bức tường nào đó bị phá hủy, liền sẽ lập tức bị cường đạo nắm bắt cơ hội xâm nhập.”


“Đến lúc đó, muốn lại duy trì cuộc sống an ổn hiện tại, là chuyện căn bản không thể.”


Ông Trần cũng là lão già đã thành tinh, không phải trực tiếp nói cho Cao Phong kế hoạch của ông ta.


Mà là phân tích một chút thế cục cho Cao Phong trước, càng quan trọng là khiến Cao Phong hiểu, biên giới lúc này khó khăn bao nhiêu.


Chuyện liên quan đến Việt Nam không phải chuyện nhỏ, biên giới nếu bị hủy hoại, cuộc sống mỗi người đều sẽ đi vào đường cùng.


“Ông Trần, tôi có thể nói vài lời chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK