Cao Phong chỉ một tay vào nhà họ Diệp, vẻ mặt cực kì điên cuồng, không khác gì một tên điên.
“Quỳ xuống! Quỳ xuống! Quỳ xuống!”
“Nhà họ Diệp, quỳ xuống!!”
Hơn chục nghìn người lại một lần nữa phát ra tiếng rung chuyển trời đất.
Tiếng chết chóc vang trời, chấn động lòng người.
“Soạt soạt soạt soạt!”
“Cạch cạch cạch cạch!”
Mười hai nghìn binh sĩ Phong Hạo di chuyển với tốc độ cực nhanh, mở chốt súng và ngắm nòng súng trong nháy mắt.
Hơn chục nghìn vũ khí nóng đồng loạt đều hướng về phía đám người nhà họ Diệp.
“Các người muốn chết rồi!”
Đội thành viên bảo vệ của nhà họ Diệp, ra lệnh cho mấy trăm người trong đội bảo vệ đồng loạt giơ súng.
Hai bên giằng co, bầu không khí căng thẳng gươm súng sẵn sàng, trận chiến hết sức căng thẳng.
“Cao Phong, cậu điên rồi! Cái gì cũng phải có mức độ!”
“Cậu làm như này là đã vượt quá mức độ rồi đấy!”
Cuối cùng Diệp Thiên Long cũng không ngồi yên, trừng to mắt, đi lên một bước giữ chặt Cao Phong.
“Tránh ra!”
“Là một người đàn ông, ngay cả người phụ nữ trong vòng tay mình không thể bảo vệ được, ông bảo tôi bình tĩnh thế nào đây?”
“Bây giờ, quỳ xuống cho tôi! Nghe thấy không?”
Cao Phong đẩy Diệp Thiên Long ra và nhìn mọi người trong nhà họ Diệp bằng đôi mắt đỏ như máu.
Mọi người trong nhà họ Diệp toàn thân sợ hãi không thôi.
Cao Phong điên rồi, anh gần như đã trở thành ma quỷ, anh chắc chắn là điên dại rồi!
Những lời không thể tin nổi như vậy mà nói hết ra, anh không phải người điên dại thì là ai nữa?
“Lão gia chủ, ông nên nói ra sự thật đi.”
“Ánh mắt của cậu ấy không hề giả dối, cậu ấy hoàn toàn có đủ can đảm bóp cổ chết nhà họ Diệp…”
Vũ Siêu bước lên một bước, nói nhỏ vào tai ông cụ Diệp.
Nghe nói vậy, trong lòng ông cụ nhà họ Diệp không nhịn được run lên.
Vũ Siêu tuyệt đối không thể sai khi nhìn thấy ánh mắt của mọi người.
Cao Phong, thực sự có gan vậy sao?
Hơn hết, trong lòng ông cụ Diệp cũng không có sợ hãi, chỉ là có chút hối hận.
Ông ta hối hận lúc trước ông ta đã tự tin quá mức, ông ta cảm thấy được Cao Phong không có bản lĩnh này.
Nếu ông ta đã chuẩn bị trước, nhất định sẽ không có cơ hội để Cao Phong đi tới trước mặt ông ta và bóp cổ chết tất cả mọi người!
Nhưng lúc này quân cứu viện vẫn chưa tới, tạm thời chỉ có thể kéo dài thêm thời gian.
“Tôi không hề động vào vợ của cậu. Tôi không biết cô ấy ở đâu.”
Ông cụ Diệp khẽ nghiến răng trả lời.
Bất cứ ai có mắt tinh đời đều có thể nhận ra, ông cụ nhà họ Diệp này rõ ràng là đã có chút cúi đầu đó!
Ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng không còn tiếp tục vẻ trịnh thượng như trước kia nữa.
“Khi tôi và nhà họ Diệp nói lý luận với cậu, mấy người lại sỉ nhục bằng mọi cách có thể, không coi ai ra gì. Vậy bây giờ tôi sẽ nói cho ông và tất cả già trẻ lớn bé trong nhà họ Diệp, tôi Cao Phong chính là lý lẽ!”
“Bây giờ tôi nói, trước hết để các người phải quỳ hết xuống, sau đó đến nói chuyện với tôi!”
“Các người nghe không hiểu sao?”
Ánh mắt Cao Phong liếc nhìn ông cụ Diệp với giọng điệu bình tĩnh.
“Cao Phong, cậu đang quá đáng rồi đấy.”
Diệp Thiên Long lại một lần nữa đi tới, nắm lấy cổ áo Cao Phong, gắng sức lắc mấy lần.
“Cậu có thể đừng nổi điên và giữ lý trí, được không?”
Diệp Thiên Long hất Cao Phong sang một bên, cắn răng hạ giọng nói: “Không phải cậu muốn biết vì cái gì mà tôi giúp Tuyết Mai, bởi vì tôi là cha của con bé, là cha ruột của con bé!”
“Còn ông cụ Diệp là ông nội của Tuyết Mai và cũng là ông nội của cậu! Làm sao cậu có thể để ông ấy quỳ xuống cho cậu được?”
Chương 3067
Diệp Thiên Long thấp giọng quát nhẹ Cao Phong từng câu.
Vốn dĩ ông ta nghĩ rằng Cao Phong sẽ thay đổi thái độ sau khi nghe được những chuyện bí mật này.
Thế nhưng, Diệp Thiên Long đã sai.
Sau khi nghe xong, vẻ mặt Cao Phong không chút thay đổi, chậm rãi cứng nhắc quay đầu lại, ánh mắt chăm chú nhìn Diệp Thiên Long.
“Tôi chẳng cần biết ông là ai, ông và cô ấy có mối quan hệ như thế nào!”
“Tôi chỉ biết là cô ấy, Kim Tuyết Mai, là người phụ nữ của Cao Phong tôi.”
“Nếu ai động vào người phụ nữ của tôi, tôi sẽ giết người đó!”
“Nếu cái thủ đô này động đến cô ấy, tôi sẽ tiêu diệt sạch cái thủ đô này!”
“Nếu người trong thiên hạ này động đến cô ấy, tôi sẽ giết sạch người trong thiên hạ này!!”
Câu cuối cùng, Cao Phong gào thét lên.
Hai mắt trợn to, tiếng gào thét từng cơn, giống như hổ gầm núi rừng đinh tai nhức óc.
“Cậu, cậu, cậu…”
Diệp Thiên Long trừng to mắt, tâm trạng yếu ớt run rẩy dữ dội, chỉ lắp bắp nói mấy chữ “cậu” chứ không thể nói thành câu hoàn chỉnh.
Là lo lắng cô, vì cô, có thể chém hết cả thiên hạ!
Chỉ vì cô mà bằng lòng tàn sát cả một thành phố!
Vì một người, giết cả thành phố!
Đó là một lời nói hết sức điên rồ…
Nếu là được nói ra từ miệng người khác, chỉ khiến những người xung quanh khinh bỉ.
Nhưng lại từ miệng Cao Phong, người nắm giữ rất nhiều sức mạnh nói ra, không có nhiều người dám nghi ngờ.
Nếu như anh không để ý đến hậu quả, nói không chừng, anh thực sự có thể làm ra điều đó!
Dù cho có không làm được, chắc chắn sẽ giết chết rất nhiều người, tuyệt đối sẽ làm cho cả cái Thủ Đô này máu chảy thành sông!
Điều quan trọng hơn, đó là Cao Phong luôn có một loại năng lực…
Anh không chỉ làm cho bản thân bị điên, anh còn có thể dẫn mọi người xung quanh anh, cùng điên với anh.
Điều này khiến mọi người khác, không thể không tin.
Sức mạnh của một mình Cao Phong, muốn giết tất cả người trong thiên hạ, vậy thực ra là một câu nói đùa.
Nhưng nếu thêm những người sau lưng anh thì sao?
Thêm vào đó nếu một lời không hợp, tên đầu trọc Long Tuấn Hạo dám chĩa súng vào ông cụ nhà họ Diệp?
Tất cả mọi người trong gia đình nhà họ Diệp, cuối cùng đã phải thu lại tất cả sự kiêu ngạo và khinh thường.
Cái gọi là cảm giác ưu việt của gia tộc lớn, cuối cùng cũng trở thành một trò đùa.
Ngay lúc này, Cao Phong trong mắt bọn họ, cũng đã đứng trên đầu của nhà họ Diệp rồi!
“Cậu điên rồi sao, tôi là… của Tuyết Mai.” Diệp Thiên Long cau mày muốn nói chuyện.
“Vụt!”
Cao Phong từ từ với bàn tay của mình ra, chặn trước người Diệp Thiên Long.
“Bạn bè thân thiết có khi hơn cả người thân, người thân với nhau đôi khi không bằng người dưng, cho dù ông và Tuyết Mai có quan hệ gì…”
“Tôi cũng không quan tâm.”
“Việc của chúng tôi, là đợi đến khi tôi tìm thấy Tuyết Mai đã rồi nói sau.”
Sau khi Cao Phong nói xong, cánh tay chậm chầm dùng lực, từ từ đẩy Diệp Thiên Long sang một bên.
Mắt Diệp Thiên Long mở lớn, yết hầu nuốt xuống hai cái, ngây ra một chút vẫn không tìm ra lời thích hợp để mở miệng.
Người thân cũng trở nên xa cách, vị trí của ông ta trong lòng Cao Phong, dù sao cũng không bằng Tuyết Mai.
Nhưng là Diệp Thiên Long cũng hiểu rằng đó là sự thật không thể chối cãi.
Dù gì Kim Tuyết Mai cũng là người sẽ sống với Cao Phong suốt đời.
Lúc này đây, Diệp Thiên Long vẫn giữ im lặng cũng không nói thêm gì nữa.
“Quỳ hay là không quỳ đây?”
Chương 3068
Cao Phong bước lên phía trước một bước, ánh nhìn lạnh lùng.
Anh vốn dĩ không muốn ép nhà họ Diệp như vậy, nhưng nhà họ Diệp nhất quyết muốn ép Cao Phong làm ra quyết định như vậy.
Vậy Cao Phong anh cũng không có lựa chọn.
“Cậu nghĩ cũng đừng nghĩ!” Ông cụ nhà họ Diệp tức giận không chịu được.
“Ba! Hai!”
Cao Phong lúc này đã không có một điểm rút lui, ngay lập tức bắt đầu đếm ngược.
“Cậu dám ư!” Ông cụ nhà họ Diệp hét lên một tiếng.
“Một!” Cao Phong đột nhiên giơ cánh tay lên.
Mấy người Long Tuấn Hạo, căn bản không để ý nhà họ Diệp là tồn tại như thế nào.
Mệnh lệnh của Cao Phong, trong mắt bọn họ chính là thánh chỉ.
Thánh chỉ bắt buộc phải tuân theo vô điều kiện!
Vì vậy, cánh tay Cao Phong vừa vung lên, vũ khí nóng trong tay của bọn họ cùng lúc đó cũng là nâng lên.
Từng khẩu súng đen… chĩa thẳng vào tất cả mọi người của Nhà họ Diệp.
“Soạt soạt!”
Hàng trăm hộ vệ của Nhà họ Diệp, cũng cùng nhau nâng vũ khí lên, hướng về phía các binh sĩ bên kia.
Tiếng gió rít, gió giật mạnh.
Cao Phong, anh cuộc có dám ra lệnh hay không?
“Người nào phản kháng, giết!” Cao Phong nổi giận hết lên.
“Pằng pằng pằng pằng!”
“Pằng pằng pằng pằng!”
Lúc các hộ vệ phía Nhà họ Diệp còn chưa phản ứng kịp thì Long Tuấn Hạo đã bóp cò phản kích lại.
Sau đó, hàng trăm binh sĩ ở phía trước cùng nhau bóp cò phản kích.
Tuy rằng tiếng súng đã được giảm thanh, nhưng cùng vang lên một lúc, tiếng vang dội bên tai rất đáng sợ.
Cả hai bên cùng bắn nhau, tất cả đều không tránh né, từng người một dũng mãnh xông lên.
Thời điểm này, không thể để thua mất khí thế.
“Pằng pằng pằng pằng…”
Như một cơn mưa đạn, hàng trăm hộ vệ của nhà họ Diệp đã bị nhấn chìm ngay lập tức.
Thậm chí, ngay cả khi không có cơ hội để phản công, bọn họ cũng bị ngã gục ngay lập tức.
Cùng một trận bắn, đội hộ vệ của Nhà họ Diệp đã mất hai phần ba quân sĩ.
Mấy người Long Tuấn Hạo mặc dù có bốc đồng, nhưng cuối cùng sẽ dừng lại có chừng mực.
Cho nên súng của họ chỉ nhắm vào đội hộ vệ của Diệp, chứ không nhắm thẳng vào thành viên trong nhà của Diệp.
“Bất cứ ai cầm súng chống lại, ông đây sẽ bắn chết thằng đó!”
Long Tuấn Hạo một bên lắc lư thay đổi băng đạn, một bên hừ tiếng lạnh lùng.
“Cạch cạch!”
Khi nghe thấy điều đó, gần một trăm hộ vệ của Diệp còn lại, tất cả đều hạ súng xuống đất.
Khi đối mặt với sự đe dọa của cái chết, bọn họ lúc này cũng có chút do dự.
Tất cả mọi người trong nhà nhà họ Diệp, thật kinh hoàng không tả được.
Không ai nghĩ rằng, Cao Phong thực sự dám bắn người của Nhà họ Diệp!
Đây hoàn toàn là tìm cái chết!
Anh cũng không nghĩ một chút về hậu quả?
Anh cũng không nghĩ hậu quả anh có thể gánh vác được không?
Sắc mặt của ông cụ nhà họ Diệp, cũng trở nên xấu đến cực điểm, trong lòng càng gắng nhịn bình tĩnh càng không nhịn được..
Nhưng quân tiếp viện vẫn chưa đến, ông cũng không dám cố tình khiêu khích Cao Phong.
Chỉ có thể nghĩ cách trước để trì hoãn một thời gian.
“Long Tuấn Hạo tôi là một người thô lỗ!”
“Chỉ để lại một lời này cho các người thôi, nghe lời thì có thể sống! Không nghe lời vậy thì chết đi!”
“Đừng có nói với tôi cái mẹ gì mà về hậu quả của việc này, ông đây nếu đã dám cùng anh Phong đánh đến Thủ Đô, vậy thì chính là không sợ bất cứ hậu quả gì.”
Chương 3069
“Ai trong số các người cảm thấy mình có thể làm được, bây giờ hãy thử về phía trước hai bước!”
“Long Tuấn Hạo tôi nếu như không dám bắn hắn, vậy tôi là cháu trai của hắn!”
Long Tuấn Hạo thay một băng đạn tốt, bước lên phía trước, đứng phía sau lưng Cao Phong, chỉ vào trên dưới cả nhà nhà họ Diệp mà mắng.
Những người cảm thấy mình lợi hại, có thể bước về phía trước hai bước.
Nói một thời gian dài, vẫn không ai dám di chuyển.
Hoặc nói là, sĩ quan Bình dũng mãnh những giờ này cũng sẽ không di chuyển.
Người nhà nhà họ Diệp lúc này tất cả mọi người đều thật sự sợ rồi.
Thuộc hạ của Cao Phong, đây là toàn những người tàn nhẫn!
“Bây giờ có phải là có thể quỳ xuống rồi?”
Cao Phong hai tay đan ra đằng sau, nhẹ nhàng hỏi.
Không có cảm xúc nào trên khuôn mặt, giọng nói như thể thần chết đang đến gần.
“Roạt!”
Lời vừa nói dứt, một người con cháu thế hệ thứ ba của nhà họ Diệp quỳ xuống mà không nói một lời.
“Cậu! Cậu đứng dậy cho tôi! Đồ mềm yếu!”
Ngay sau khi ông cụ họ Diệp thấy vậy, thiếu chút nữa ông ta đã bị chọc tức đến phun ra máu, cả người chao đảo rồi.
Cho dù Cao Phong có làm gì đi nữa, thì ông ta cũng sẽ không tức giận như vậy.
Nhưng người của Nhà họ Diệp ông lúc này, thực sự quỳ gối trước Cao Phong rồi, ông thực sự đã tức giận đến tận cùng rồi.
“Ông ơi, cháu, cháu không muốn chết… Hắn, hắn thực sự dám giết người!”
Cậu bé này của Nhà họ Diệp thực sự sợ đến độ mặt mày tái nhợt lại, căn bản không dám đến gần nhìn Cao Phong.
“Rác rưởi, đứng dậy cho tôi!”
Ông cụ nhà hộ Diệp cả người đều run rẩy, còn nạng thì liên tục chống mạnh xuống dưới đất.
Nhưng ngay cả lời nói của ông ta lúc này cũng không có tác dụng.
Tuy nhiên, ông ta là người cao tuổi của Nhà họ Diệp, là lão gia chủ của nhà họ Diệp, là người có địa vị cao nhất.
Nhưng khi đối mặt với sự sống và cái chết, trên dưới Nhà họ Diệp tất nhiên họ cũng có quyền lựa chọn.
“Quỳ xuống!”
Cao Phong đột nhiên hét lên một tiếng.
Tiếng rống giận, mệnh lệnh như sắt, không ai dám cãi lời.
Tiếng hét này mang lại áp lực to lớn cho bọ họ, càng giống như núi cao đè lên bọn họ, hai chân bất giác mềm nhũn.
“Roạt!”
“Roạt!”
Ông cụ nhà họ Diệp còn chưa kịp ngăn lại, người Nhà họ Diệp từng người nối tiếp từng người một, roạt roạt đã quỳ xuống dưới đất.
Đối mặt với cái chết, không ai có thể bình tĩnh lại được.
Cái gì mà mặt mũi với tôn nghiêm, trước tiên có thể sống đã rồi nói sau!
“Thằng khốn! Thằng khốn này! Khụ… “
Ông cụ nhà họ Diệp cả người kịch liệt run rẩy, ngước lên trời thở một hơi dài, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Ông ta từ trước đến nay chưa từng để Cao Phong vào mắt.
Ông ta thậm chí còn cảm thấy Cao Phong chỉ là một tên ăn bám, bám lấy nhà họ Diệp không buông.
Nhưng thời khắc này người nhà họ Diệp lại quỳ xuống trước mặt Cao Phong…
Hiện thực bày ra ở trước mặt. Làm sao ông ta có thể không tức giận và phẫn nộ được chứ?
Ông ta có thể khống chế bản thân, cho dù Cao Phong kề đao vào cổ ông ta thì ông ta cũng sẽ không chịu thua trước Cao Phong.
Nhưng ông ta không thể kiềm chế được vì đây là người nhà họ Diệp!
Ngay lập tức, hầu hết các thành viên nhà họ Diệp đã quỳ xuống.
“Ông à! Bọn cháu không muốn chết, ông không sợ nhưng bọn cháu sợ…”
“Anh ta là một kẻ điên, anh ta thật sự dám giết chết chúng ta đấy…”