Chưa kể đến việc hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của ông Kim và chuyển đến biệt thự trên núi Bồng Thiên…
Liệu nhà họ Kim có thể tồn tại ở Thủ đô Hà Nội này hay vẫn còn là một ẩn số.
“Cao Phong, cậu khiến tôi quá thất vọng!”
“Tôi không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào, bây giờ tôi sẽ ra lệnh với tư cách là chủ hiện tại của nhà họ Kim, cậu và Tuyết Mai hôm nay làm thủ tục ly hôn!”
“Từ nay về sau, cậu, Cao Phong, không được phép bước vào nhà Kim của tôi nửa bước!”
Bà cụ Kim run rẩy vì tức giận, chống nạng chỉ vào Cao Phong và hét lên.
“Bà…” Kim Tuyết Mai sắc mặt kinh ngạc vội vàng gọi.
“Câm miệng!” Bà cụ Kim giận dữ mắng mỏ, nói: “Nếu không muốn, cô có thể cùng Cao Phong đi ra khỏi nhà họ Kim. Từ nay về sau, tôi sẽ đoạn tuyệt mọi quan hệ với cô, Kim Tuyết Mai!”
“Linh vị của ông nội, cũng không cho phép cô bái thêm một lần nào nữa!” Bà cụ Kim đột nhiên đập gậy xuống đất, phát ra tiếng kêu gây chấn động.
Kim Tuyết Mai trợn tròn mắt, cô không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này.
Nhưng nhìn thấy bà cụ Kim cả người run lên vì tức giận, Kim Tuyết Mai cũng không dám nói gì nữa, không lại tiếp tục chọc giận Bà cụ Kim.
Nếu bà cụ Kim bị kích động quá mức, mà xảy ra chuyện thì sẽ càng rắc rối hơn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng rất nhiều người nhà họ Kim vô cùng vui mừng. Trong số đó, đặc biệt có Kim Ngọc Dung và Kim Hồng VŨ, sự vui vẻ trên khuôn mặt họ càng sâu hơn.
“Bà ơi, trước khi Cao Phong bước ra khỏi nhà họ Kim, cậu ta còn một việc nữa phải làm!” Kim Hồng Vũ từ từ chắp tay về phía Bà cụ Kim, cười lạnh một tiếng nói.
Cao Phong không nói, nhưng nhìn tất cả những điều này một cách bình tĩnh, lặng lẽ theo dõi màn trình diễn của Kim Hồng Vũ.
Nếu như bữa tiệc nhà họ Kim lần trước còn chưa đủ, thì lần này, Cao Phong sẽ để mọi người trong nhà họ Kim thực sự hiểu rõ thực tế.
Chỉ là bây giờ, thời gian vẫn chưa tới, nên để đảm người Kim Hồng Vũ biểu diễn trước đã.
“Có chuyện gì vậy?” Bà cụ Kim hít sâu một hơi, sau đó nhìn Kim Hồng Vũ và hỏi.
“Cao Phong khiến cho nhà họ Kim của chúng ta tổn thất lớn như vậy, đơn giản là không thể đo lường bằng tiền.
“Nhưng không thể ngờ Cao Phong lại dùng tiền đền bù tổn thất cho chúng ta. Hắn thích cho thuê mọi thứ. Tôi sợ cậu ta lại dùng mấy tờ tiền giả để lừa chúng ta.
“Nhưng sai là sai. Tôi đề nghị Cao Phong xin lỗi tất cả các người nhà họ Kim chúng ta!”
“Hơn nữa, còn phải quỳ trước linh vị của ông nội, quỳ xuống xin lỗi!” Kim Hồng Vũ vừa nói vừa giễu cợt nhìn Cao Phong.
“Đúng vậy! Chắc chắn phải có lời xin lỗi, phạm lỗi thì phải chịu trách nhiệm.
“Cho dù không xin lỗi chúng ta cũng được, nhưng nhất định phải quỳ xuống xin lỗi ông cụ Kim “Ông cụ Kim ngay từ đầu đã rất coi trọng cậu ta và tuyển cậu ta làm cháu rể, nhưng cuối cùng lại đối xử với nhà họ Kim như thế này? Đúng là một con sói mắt trắng!”
Đột nhiên, vô số người trong nhà họ Kim hô lên.
Với rất nhiều người ủng hộ Kim Hồng Vũ và lên án Cao Phong, áp lực lớn đến mức nào chứ? Hơn nữa lúc này bà cụ Kim cũng đang đứng bên Kim
Hồng Vũ, khiến Cao Phong khó lòng nói gì được,
Trừ khi, Cao Phong dám xúc phạm cả nhà họ Kim. Nhưng không ai tin rằng Cao Phong có can đảm làm “Đồ không biết xấu hổ!” Kiều Thu Vân hừ lạnh. vậy!
Không chỉ vậy, Kiều Thu Vân còn di chuyển ghế sang một bên, như muốn thanh minh cho mối quan hệ với Cao Phong.
Dưới ánh mắt của mọi người, Cao Phong nhàn nhạt liếc nhìn Kim Hồng Vũ, trầm giọng nói: “Xin lỗi? Anh cũng xứng sao?”
Lập tức anh đột ngột quay đầu lại, nhìn xung quanh nhà họ Kim, nói: “Mấy người mà cũng xứng?”
Tất cả mọi người đều bị sốc.
Cao Phong này thật sự lại dám trở mặt với nhà họ Kim sao?
Cậu ta còn dám khiêu khích nhà họ Kim, cho rằng nhà họ Kim không đáng để cậu ta xin lỗi? “Cao Phong! Cậu thật là can đảm, cậu nói ông bà không đáng bắt cậu xin lỗi sao?” Kim Hồng Vũ cố ý hiểu sai ý của Cao Phong, chỉ vào Cao Phong mà quát.
Cao Phong ánh mắt lãnh đạm, chậm rãi nói: “Nếu như tôi thật sự làm chuyện có lỗi với ông cụ, vậy tôi nên quỹ xuống xin lỗi, bởi vì ông cụ đối với tôi rất tốt. Nhưng tôi không làm, tại sao phải xin lỗi?”
“Về phần các người? Haha… Đừng nói tôi đúng, cho dù Cao Phong tôi có làm sai thì các người có tư cách gì bắt tôi xin lỗi?”