Cao Phong thừa cơ hội vội vàng nhúc nhích, sau đó há miệng nói một câu, liền chuẩn bị cúp máy điện thoại video.
“Trời ơi anh họ, đợi đã đợi đã! Không thể làm như vậy nha!” Cao Từ Hàn ở bên trong cái chăn muốn nhảy lên, nhưng lại rất nhanh rụt về.
Sự phấn khích của Cao Phong hiện ra rõ ràng, nhìn không cần nói cũng biết, khiến cho Cao Tử Hàn căn bản không còn cách nào để duy trì bình tĩnh.
“A, hai người bọn em cũng ở đây à, tín hiệu điện thoại di động này của anh không được tốt lắm.” Cao Phong ho khan một tiếng, làm như giống như vừa mới nhìn thấy hai cô em gái này.
“Anh rể, anh vừa rồi không nhìn thấy được chúng em sao?” Kim Vũ Kiên nghi ngờ hỏi.
“Vừa rồi, vừa rồi sao máy quay camera của anh luôn bị đóng lại, chỉ thấy được Tuyết Mai, làm sao vậy?” Cao Phong làm ra vẻ mặt vô cùng nghi ngờ mà hỏi.
“Vậy tại sao mũi anh bên đó lại có máu mũi vậy?” Cao Tử Hàn trợn trong mắt đảo xung quanh.
“Có đúng không?” Cao Phong có chút chột dạ, vô ý thức sợ soạng dưới lỗ mũi một cái. Nhưng căn bản là không có vết máu nào, ngược lại là một mảng cực kì sạch sẽ.
Đến lúc này Cao Phong mới biết, đây là mình đang bị Cao Tử Hàn đùa giỡn.
“Anh thực sự không nhìn thấy gì?” Kim Tuyết Mai cũng hỏi lại một câu, trong lòng có chút mơ hồ không xác định.
Tuy nói rằng mối quan hệ giữa Cao Phong và các cô đúng là rất gần gũi, thân mật.
Nhưng nói chung là loại chuyện này thì vẫn có một chút xấu hổ.
“Thực sự là anh không có nhìn thấy gì cả.” Giọng nói của Cao Phong hết sức nghiêm túc.
“Không nhìn thấy gì vậy thì tốt, anh rể, anh ở bên kia thế nào rồi?” Kim Vũ Kiên tùy ý mà hỏi.
Cao Phong cười cười trả lời cũng không tệ lắm, nhưng Kim Tuyết Mai lại hỏi thêm vài câu về vấn đề cuộc sống, trên cơ bản đều là một chút chuyện nhỏ.
Ngay khi lúc Cao Phong vừa mới trầm tĩnh lại, Kim Vũ Kiên đột nhiên hỏi: “ Anh rể, anh nói xem giữa em cùng Cao Tử Hàn ai có ngực to hơn vậy?”
Cao Phong đốt một điếu thuốc, không hề nghĩ ngợi trả lời lại: “Em, em lớn hơn một chút, dù sao đi nữa Từ Hàn còn… không có phát…” Càng nói thì trong lòng của Cao Phong càng hoảng hốt, sau đó mấy giây đột nhiên trừng to đôi mắt. Nhìn về phía màn hình điện thoại di động.
Quả nhiên là như vậy, ba cô gái trong màn hình điện thoại trong nháy mắt đang mắt to trừng mắt nhỏ, một mặt không thể tốt hơn nhìn chằm chằm vào mình.
Lạch cạch!
Khóe miệng Cao Phong giật giật một cái, thuốc lá trong nháy mắt rơi xuống trên giường, dọa đến Cao Phong nhanh chóng đưa tay ra nhặt lên.
Lần này xem ra không thể lừa gạt được nữa, đã chắc chắn bị lừa rồi.
“Khụ khụ, cái này, à cái này anh nghĩ anh cần giải thích một chút…” Cao Phong yếu ớt nói.
“Không cần giải thích nữa.” Ba cô gái trăm miệng một lời nói.
Dù có cách qua màn hình điện thoại di động, Cao Phong đều có thể cảm nhận được thật sâu sắc cái cảm giác áp bách kia.
Cao Phong hận không thể tát mình một cái, trách mình sao lại nói cái sự tình này lên, rõ ràng là không nên trả lời cái vấn đề này của Kim Vũ Kiên.
Cô ấy chính là đang đào hố chôn mình,vậy mà hết lần này đến lần khác anh còn không chút do dự mà nhảy xuống.
“Trời ơi anh ơi, anh lại có thể nhìn em cùng với Kim Vũ Kiên sạch sành sanh, anh phải phụ trách hai bọn em nha.” Cao Tử Hàn trừng lớn mắt, vẻ mặt thành thật nói.
Thẹn thùng cũng không còn có bao nhiêu thẹn thùng.
Bọn họ đã cùng nhau lớn lên từ khi còn nhỏ, hai người thậm chí còn cùng nhau tắm chung.
“Cái này…” Cao Phong gãi gãi cái ót, căn bản không biết trả lời như thế nào.
“Anh cũng không biết rằng vậy mà các em lại mặc ít đồ như vậy nha, sau đó lại còn đột nhiên xông vào bên trong màn ảnh.” Cao Phong yếu ớt giải thích nói.