Đôi mắt Cao Phong lạnh lùng vô tình, bàn chân không ngừng tiến hành nghiền áp.
“Ối! Á! Đau…”
Gương mặt Gorden tái mét, cơ thể không ngừng vặn vẹo trên đất, đau đớn tới cực hạn.
“Mày giết tao đi, mày giết tao đi!”
Gorden trợn to mắt, nghiến răng đột nhiên gầm lên một câu.
“Muốn chết không dễ như vậy đâu!”
Cao Phong hừ lạnh một tiếng, bàn chân lại giẫm lên vết thương của Gorden.
“Mày giết tao! Mày có giỏi thì giết tao đi!”
“Dù sao tung tích của vợ mày chỉ có mình tao biết, mày có giỏi thì giết tao đi!”
Gorden nghiến răng, phẫn nộ rống to với Cao Phong.
Động tác của Cao Phong chậm rãi dừng lại, lông mày hơi nhíu chặt.
Gorden giống như lão hồ ly, vậy mà tóm được chuyện uy hiếp anh!
“Sao thế, mày không dám giết tao nữa rồi hả?”
“Ha ha… Giết tao sao, dù sao ông đây mà chết, còn có người chôn cùng.”
“Tao nói cho mày biết, ông đây đã sớm chuẩn bị đường lui, mày giết tao, thì vĩnh viễn đừng mơ biết được tung tích của vợ mày.”
Trên mặt Gorden là nụ cười đắc ý, giọng điệu cũng vô cùng khinh thường.
Cao Phong từ trên cao nhìn xuống Gorden, im lặng mấy giây hỏi: “Cô ấy không ở đây?”
“Mày đoán xem, ha ha…” Gorden cười lạnh nói.
“Cô ấy ở đâu? Cô ấy nhất định ở ngay Tây Vực này.”
Cao Phong chậm rãi ngửa đầu, nhìn núi to mờ mịt ở phía đối diện.
Khóe miệng Gorden giật giật, nhưng mà không nói chuyện.
Hơn nữa câu nói kế tiếp của Cao Phong, lại khiến Gorden chân chính bị điện giật.
“Mày có tin không, tao vì cô ấy, có thể lục tung cả Tây Vực này?”
“Tao đào Tây Vực này sâu ba mét đất, lấy quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu làm khởi điểm, tung hoành ngàn dặm, giết chết trăm nghìn người.”
“Mày nói xem, tao có thể tìm được cô ấy hay không?”
Cao Phong nói từng chữ, giống như là kim thép chui sâu vào trong trái tim của Gorden.
Đôi mắt Gorden mở to tới cực hạn, trái tim lại càng đập điên cuồng, trong đầu ong ong.
Anh, sao anh dám?
Gorden muốn nghi ngờ, nhưng anh ta không dám nghi ngờ.
Cao Phong lúc này, cho dù là ánh mắt hay là giọng điệu, đều ẩn chứa kiên định vô hạn.
Kiên định đó không thể phá vỡ, kiêu ngạo đứng ở thế gian.
“Cho nên cho dù tao giết mày, cũng sẽ tìm được cô ấy.”
“Đơn giản, là tốn thêm chút thời gian mà thôi.”
Cao Phong chậm rãi cúi đầu, nhìn Gorden nói.
Gorden nhìn Cao Phong vài giây, sau đó chậm rãi nuốt nước bọt, trong đầu có vô số ý nghĩ dấy lên.
“Tao nói ra, mày sẽ thả tao chứ?”
Gorden im lặng một lát, sau đó nhìn Cao Phong hỏi.
“Đúng vậy, tao sẽ thả mày.”
Vẻ mặt Cao Phong bình tĩnh, chậm rãi rút chân về.
“Vậy tao sẽ suy nghĩ cân nhắc, mày để tao nghĩ một lát.”
Gorden dừng vài giây, sau đó vẫn nhìn Cao Phong nói.
Cao Phong không nói gì, cứ thế nhìn Gorden, đôi mắt sâu thẳm, khiến người ta không đoán ra được ý nghĩ trong lòng anh.
“Chậm nhất, chậm nhất sáng ngày mai tao sẽ cho mày câu trả lời.”
Gorden chậm rãi cúi thấp đầu, giống như chấp nhận số mệnh.
“Mày không có tư cách bàn điều kiện với tao.”
“Nói tung tích của vợ tao, hoặc là bây giờ chết!”
Bỗng nhiên Cao Phong tiến lên một bước, giẫm lên cổ Gorden, bàn chân không ngừng di chuyển.