Bọn họ cũng đã được nghe những gì mà Kiều Thu Vân đã từng làm, cũng biết được rằng lúc trước Kiều Thu Vân đã đem đến cho Cao Phong không ít phiền phức.
Cho nên ấn tượng của bọn họ đối với Kiều Thu Vân thật sự không tốt đẹp cho lắm.
“Tôi muốn gặp Cao Phong! Nói với Cao Phong là tôi muốn gặp anh ta, tôi có chuyện muốn nói với anh ta!” Kiều Thu Vân gõ cửa hô thật to, giống như một con lợn đang sắp bị giết thịt, bà ta rú lên một cách ầm ĩ.
“Cậu Phong không có thời gian gặp bà đâu, bà vẫn nên tỉnh lại đi.” Một thanh niên trả lời qua cánh cửa.
“Thế thì hãy cho đi gặp Kim Tuyết Mai! Tôi muốn gặp con gái của tôi, các anh không thể tước bỏ quyền này của tôi!” Kiều Thu Vân dừng lại một chút, sau đó tiếp tục gõ cửa hô to.
“Cậu Phong nói để bà ở lại đây để suy nghĩ thật kỹ về những việc làm ấy đi.”
“Ngoại trừ người khác có thể chủ động tới gặp bà, bà không thể tùy tiện ra ngoài gặp người.”
“Nhìn rõ hiện thực của bà đi, bà bây giờ không có bất kỳ cái gì là tự do cả.” Tên thanh niên kia một lần nữa nhíu mày nói với Kiều Thu Vân.
Hơn nữa đây là bởi vì đây là mẹ của Kim Tuyết Mai, nếu không bọn họ cũng sẽ không thèm nói nhảm với Kiều Thu Vân nhiều đến như vậy.
“Không cần biết tôi có tự do hay không, là mẹ của Kim Tuyết Mai đó, tôi có quyền đi gặp con gái tôi! Các anh mau đi cho tôi đi!?”
“Nếu không anh mau gọi con gái tôi xuống gặp tôi, tôi là mẹ của nó!” Kiều Thu Vân cuồng loạn lên trọng phòng hét lớn lên.
Hai tên thanh niên gác cửa liếc nhìn nhau, có chút thắc mắc không biết là làm thế nào mới được.
“Tôi nói cho các anh biết, cho dù nói thế nào, tôi cũng là mẹ vợ của Cao Phong đó! So với các anh địa vị của tôi cao hơn rất nhiều!”
“Các anh có thể ngăn cản tôi, nhưng yêu cầu của tôi, các anh nhất định phải cho gửi đi cho tôi!”
“Hiện tại tôi rất muốn gặp Cao Phong hoặc là Kim Tuyết Mai các anh mau lập tức đi nói cho con gái tôi!” Kiều Thu Vân nói ra với ngữ khí cực kỳ nghiêm túc.
“Làm sao bây giờ?” Một thanh niên hỏi.
Một tên thanh niên khác trầm tư suy nghĩ mấy giây, sau đó nói: “Vậy chúng ta lên trên báo cáo cho qua đi, không lại nhiều chuyện ra.”
“Cũng được! Thanh niên kia nhẹ gật đầu quay đầu về phía cửa phòng và nói: “Không cần ầm ĩ bây giờ chúng tôi sẽ lên báo cáo.”
Kiều Thu Vân lúc này mới ngừng thôi không làm loạn lên nữa.
Mà hai tên thanh niên cũng không chút do dự, rất nhanh chóng mang yêu cầu của Kiều Thu Vân bước lên từng tầng, từng tầng một.
Lúc này Cao Phong không ở Đà Nẵng, mà xử lý chuyện này là của Mộc Dịch Phàm và nhất định phải qua tay của Lâm Bạc Triệu.
Mà Lâm Bạc Triệu đương nhiên là không muốn để cho Kim Tuyết Mai và Kiều Thu Vân gặp mặt nhau, nhưng anh ta biết rằng đó là chuyện gia đình của Cao Phong cho nên cũng không dám đưa ra quyết định một cách tùy tiện được.
Thế là sau khi suy nghĩ, Lâm Bạc Triệu quyết định là hỏi ý kiến của Cao Phong, để cho Cao Phong quyết định chuyện này..
…
Bảy giờ tối, ở trung tâm của Nhà họ Cao. Hoắc Võ Đống vẫn chưa nhận được bất cứ tin tức nào truyền đến.
Cao Anh Hạo thực sự không thể nén được sự sốt ruột, nôn nóng của mình, lúc này cũng không quan tâm gì đến lời khuyên ngăn của Hoắc Võ Đống nữa, đi thẳng đến phòng của Hoắc Võ Đống.
Mà lúc này Hoắc Võ Đống cũng có chút bối rối, không biết phải nói gì.