Cao Phong, anh, anh ta không chỉ có súng, còn có thể gọi cả máy bay trực thăng den!
Anh ta, anh ta rốt cuộc là ai!
Chẳng lẽ anh ta, thật sự là cậu chủ nhà họ Cao trong truyền thuyết, kẻ đến từ Thành phố Đà Nẵng?
Nhà họ ngô, rốt cuộc đã trêu chọc phải
hạng người gì vậy!”Cậu chủ Thiên!”
Có năm sáu người bước xuống từ trên máy bay trực thăng, trong đó có hai bác sĩ vội vàng chạy đến, bọn họ nhanh chóng sơ cứu cầm máu cho Cao Kim Thành.
Nghe thấy cái tên lâu rồi không được nghe, trong lòng Cao Phong thầm than một tiếng.
“Không tiếc bất cứ giả nào, phải cứu được anh ta! Coi như, tôi xin các người!” Hai mắt Cao Phong đỏ bừng, anh cúi gập người chín mươi độ với bọn họ.
Cả đám người kia đều giật mình, sau đó đồng loạt quỳ xuống, kinh sợ nói: “Cậu chủ Thiên, ngàn vạn lần đừng làm chúng tôi tổn thọ! Chúng tôi nhất định sẽ dùng hết sức mình, để cứu chữa Cao Kim Thành!”
Cao Kình Thiên là con trai trưởng dòng chính, người thừa kế của nhà họ Cao, đây chính là chủ nhà họ Cao tương lai, thân thểcao quý sao bọn họ dám nhận cái cúi người này của Cao Phong.
“Nhờ mọi người!” Cao Phong gật đầu một lần nữa.
Mọi người nhanh chóng đưa Cao Kim Thành lên trực thăng, cánh quạt một lần nữa lại chuyển động, tạo lên áp suất gió lớn.
Chiếc trực thăng tăng tốc bay lên không rồi bay nhanh về hướng đông nam. Hướng đó là vị trí của nhà họ Cao ở Đà
Năng.
“Cậu chủ Phong, phương pháp chữa trị của dòng họ cực kỳ tiên tiến, dẫn đầu thế giới nên anh Thành sẽ không sao đây Quân nhân nhà họ Cao bên cạnh an ủi một cậu.
Cao Phong đưa mắt nhìn chiếc trựcthăng đang rời xa dần cho đến khi không thấy nữa mới thu hồi tầm mắt, chậm rãi gật dâu.
“Chỗ này cứ làm theo những gì tôi nói trước đây đi.”
Cao Phong với khuôn mặt không chút biểu cảm, sau khi xong liền xoay người rời đi khỏi biệt thự nhà họ Ngô.
“Vâng, cậu chủ Phong!” Người đàn ông vạm vỡ mặc bộ đồ đen khom người cúi đầu, sau đó xoay người cầm súng bước vào biệt thự của Ngô gia.
“Binh lính nhà họ Cao theo lệnh, toàn bộ đều lên đạn nhằm vào Ngô Minh An. Bắn liên tục, một viên cũng không được phép bay lệch ra ngoài!”
“Người nhà họ Ngô ai dám cản sẽ bị giết ngay tại chỗ! Báo thù cho anh Thành ” Người đàn ông to cao vạm vỡ mặc đồ đengầm lên.
Nợ máu thì phải trả bằng máu
Hận thù, tất nhiên phải dùng máu của kẻ thù để gột rửa
“Pång pång pång pång!”
Tiếng súng liên tục nổ vang, ngọn lửa từ đầu ngọn súng lóe ra như ánh đèn flash, lập lòe không ngừng trong biệt thự nhà họ Ngô.
“A, đừng mà, Minh An! Minh An!”
“Các người, các người! Nghiệp chưởng…”
“Trời diệt nhà họ Ngô của tôi, trời diệt nhà họ Ngô của tôi rồi!”
Phía sau biệt thự của nhà họ Ngô
vang lên những tiếng nổ súng dồn dập
Nó xen lẫn với tiếng gào thét của đám người họ Ngô cùng tiếng kêu là của Ngô Minh An. Ngay cả khi không ở trong biệtthự thì cũng có thể tưởng tượng ra những gì đang xảy ra bên trong.
Cao Phong dừng lại, hai mắt đấu tranh vài giây, cuối cùng vẫn là kiên định rời đi.
Cao Kim Thành nói không sai, đối với một số người, cử yếu đuối, nhu nhược như đàn bà sẽ làm hại chính bản thân mình.
Hôm nay, Ngô Minh An đã dạy cho Cao Phong một bài học vô cùng sống động. Nhân từ với kẻ thù là đối xử tàn nhẫn với chính bản thân mình.
Thở dài một tiếng, ánh mắt Cao Phong trở nên vô cùng kiên định.
Anh không phải là một vị thánh, cũng không thể dành sự quan tâm cho tất cả mọi người trên thế giới.
Điều có thể làm là đảm bảo an toàn cho những người xung quanh và những người mình quan tâm.Về phần những người khác, Cao Phong không quản được, cũng không muốn quan tâm.
Bất cứ chuyện gì đe dọa người xung quanh, Cao Phong đều sẽ cắt xé thành từng mảnh.