Còn Lâm Đống vô cùng khiếp sợ.
Đám người nhà họ Lâm giờ đây đều như nghẹn họng, đứng chết lặng một phía.
Ngay cả cụ tổ nhà họ Lâm, người trải qua không biết bao nhiêu là sóng gió trong cuộc đời, thế nhưng lúc này bàn tay cụ vẫn run lẩy bẩy, cảm giác như không còn đứng vững được nữa.
Cha của Lê Tiểu Quyền, người đứng đầu nhà họ Lê.
Chỉ dựa vào thân phận là gia chủ của một trong bốn dòng họ nhỏ ở thủ đô này là có thể làm cho ông ta được coi như là khách nhân được mọi người vẫy gọi trong thủ đô.
Nhưng lúc này đây, ông ta lại đối mặt với một cậu thanh niên kém hơn mình tận hơn mươi tuổi, cả một khoảng gần một phần tư cuộc đời. Nhục nhã hơn là phải quỳ hai đầu gối xuống…
Chuyện này sao có thể?
Quan trọng nhất, đây chính là người thanh niên này trước đây còn bị Lâm Đống bọn họ nói móc, chế giễu, lăng mạn hết sức nhục nhã.
Vốn tưởng rằng Cao Phong đến đây để cầu xin cơ hội chuyển mình, ai biết được cậu Cao Phong này giờ đây đã trở thành một nhân vật lớn như vậy rồi?
Có thể khiến cho người đứng đầu nhà họ Lâm và nhà họ Thương phải quỳ trước mặt cậu, e rằng nhà họ Giang dòng họ đứng đầu của thủ đô cũng khó làm được, đúng không?
Kia chẳng phải là nói, thân phận của Cao Phong so với địa vị của người đứng đầu nhà họ Phạm Phạm An Quốc còn cao cao tại thượng hơn nhiều sao?
“Thình thịch!”
Ngay sau đó, con trai trưởng Thương Tuấn Hồng nhà họ Thương cũng cắn răng quỳ hai gối xuống đất, thành khẩn xin lỗi Cao Phong.
“Anh Cao Phong, Tuấn Hồng trước đây đã đắc tội nhiều với anh, bây giờ chỉ mong anh Phong rủ lòng thương xót bỏ qua cho tuổi trẻ bồng bột của em!” Thương Tuấn Hồng quỳ trước mặt Cao Phong, một tiếng xin lỗi hai tiếng cũng xin lỗi.
“Thình thịch!”
Cha của Thương Tuấn Hồng cũng theo sát phía sau, ông cũng như ba người kia, quỳ gối thành khẩn cầu sự tha thứ từ Cao Phong.
“Cậu Cao, là do tôi không biết cách dạy con làm cho nó đắc tội cậu đây, cầu xin cậu Phong hãy trách phạt chúng tôi!”
Sau đó, cả bốn người cùng nhau chắp tay, đồng thanh nói: “Cầu xin cậu Cao Phong hãy trách phạt!”
Giữa sân, một bầu không khí tĩnh lạnh bao trùm tất cả mọi người.
Không khí giống như bãi tha ma lúc nửa đêm, khoảng hai ba giờ sáng, không có bất cứ âm thanh gì cả, ngay cả tiếng tim đập cũng có thể nghe được.
Lúc này, bốn người gồm hai cha con nhà họ Lê và nhà họ Thương, toàn bộ đối mặt Cao Phong hai đầu gối quỳ xuống, đám vệ sĩ mặc áo đen phía sau bọn họ cũng nghiêm trang cúi đầu chào góc chín mươi độ.
Đối diện với bọn họ, Cao Phong chắp hai tay sau lưng điềm đạm, thản nhiên đứng thẳng, bên cạnh chính là nhà họ Lâm đến bây giờ vẫn còn đứng sửng sốt, nổi kinh ngạc vẫn không ngớt.
Lâm Đống đứng ở giữa hai bên, há hốc miệng, chân tay luống cuống, đi cũng không được mà không đi thì cũng không được.
Ngoại trừ sự nghi hoặc đang ngập tràn trong tâm trí của Cao Phong, còn trong lòng những người khác thì đều là hoảng hốt, ngạc nhiên và xen chút kinh sợ.
Rốt cuộc, đây chính là nhà họ Lê, nhà họ Thương, một trong bốn dòng họ nhỏ quyền lực của thủ đô!
Nhìn toàn bộ cả thủ đô, ngoài ba dòng họ lớn nhất kia ra, đương thuộc bốn dòng họ này có địa vị, quyền lực, tiền bạc lớn nhất cả thủ đô rồi.
Mà nhà họ Lê cùng với nhà họ Thương còn được xếp trên cơ cả nhà họ Lâm. Điều đó làm cho nhà họ Lâm bao giờ cũng phải nhường nhịn ba bốn phần bọn họ.
Nhưng lúc này, hai nhà Lê Thương, hai người đứng đầu cùng với hai cậu con trai trưởng, toàn bộ đều phải quỳ gối trước mặt của Cao Phong, xin tha mạng xin lỗi.
Chuyện này…
Chuyện này chỉ là không có khả năng?
Đây có là do hoang tưởng mà tạo thành hay không đây!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai nấy đều sẽ không tin tưởng chuyện này.
Nhưng lúc này, chuyện này lại xảy ra ngay trước mặt của đám người nhà họ Lâm.
Không phải do bọn họ không muốn tin, mà là không dám tin.
“Cậu Cao, cầu mong cậu hãy tha thứ cho chúng tôi, bất cứ việc gì cậu kêu chúng tôi làm, chúng tôi có thể lập tức làm cho bằng được cho cậu, chỉ cần cậu đừng tức giận!”
Cha của Thương Tuấn Hồng làm người cực kỳ khéo đưa đẩy, dù sao quỳ cũng đã quỳ, đơn giản bây giờ cũng không cần cái gọi là thể diện gì nữa, ngôn ngữ và tư thái đều giảm dần đến cực điểm.