Bầu không khí trở nên vô cùng sôi nổi cùng với sự đông nghẹt của mọi người thật khiến người ta ngạc nhiên.
Khu thương mại Kiên Thành này đã được thành lập nhiều năm.
Hôm nay chắc chắn là ngày người xe tấp nập, không khí sôi động nhất.
Các hàng quán đều kín chỗ, phố xá vô cùng đông đúc.
Tất cả chủ quán đều bái phục Cao Phong!
Trong tình huống này, bạn không thể không phục được!
Trên nóc khu thương mại Kiên Thành, mấy người nữa và Cao Phong nhìn xuống cảnh tượng đông đúc bên dưới.
“Kiên Thành đã trở lại! Thậm chí còn tốt hơn trước kia nữa!”
“Trời đất, nhìn phía bên kia kìa. Uầy!” Lâm Đông cảm thán.
Bên ngoài bãi đỗ xe đã kín chỗ, thậm chí còn kéo thành một hàng dài ra bên ngoài.
Bên trong khu thương mại, người đông nghìn nghịt, chỉ di chuyển một bước thôi cũng thấy khó khăn.
“Tôi chỉ muốn nói, quá trâu bò!” Thương Hồng Thành vỗ tay tán thưởng.
Phô trương tới mức này đúng là chưa từng nghe, chưa từng thấy qua mà!
Cũng chỉ ở trong tay Cao Phong mới có thể có số lượng người bộc phát kinh khủng tới mức này.
“Khu thương mại vẫn còn hơi nhỏ, sau khi tôi đi, mấy người nghĩ biện pháp, đem khu đất bên kia…”
“Thôi, các cậu cứ trực tiếp mở rộng diện tích thêm một cây số nữa, có nhà họ Phạm trợ giúp, việc mua đất cũng không khó lắm.” Cao Phong giơ tay lên, chỉ về khu đất đang chờ được khai phá phía xa.
“Cậu Phong cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này!” Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Bản thân khu thương mại Kiên Thành đã rất nổi tiếng ở Thủ đô, cũng có chỗ đứng vững chắc rồi.
Nhìn tình thế hiện nay, sau này giá trị của khu thương mại Kiên Thành sẽ càng ngày càng cao.
Cao Phong muốn phát triển mạnh, nhất định sẽ không sai.
“Nói thật, tôi vốn còn đang lo lắng ba ngày nay đóng cửa không kinh doanh, những chủ thuê sẽ hoang mang lo sợ.”
“Số lượng khách sẽ giảm đi rất nhiều.” Lâm Đông lại thở dài.
Tất cả mọi người đều không nói, trước kia hay bây giờ thì bọn họ cũng đều có cùng quan tâm.
Khu thương mại Kiên Thành nổi tiếng là một khu thương mại đa dạng, sầm uất bậc nhất nhì của thành phố, và những gì nó làm là lưu thông kinh tế với cả trong và ngoài nước.
Muốn giao dịch, lưu thông kinh tế được thì phải có sự hỗ trợ của nguồn khách hàng rất lớn.
Có thể tưởng tượng rằng, nếu lượng khách ở khu thương mại Kiến Thành này khan hiếm sau khi công việc trở lại thì chắc chắn đó không phải là một điều tốt đẹp đối với nhà đầu tư.
Hầu hết khách hàng đều có tâm lý a dua đua theo nhau trong việc đánh giá, chọn lựa mặt hàng.
Mặt tiền cửa hàng càng phổ biến để xếp hàng mới, loại hàng thu hút sự quan tâm chỉ chỏ thì mới càng có nhiều khách hàng đến.
Khi đến thời điểm đó, những người thấy khu kinh doanh Kiên Thành không hoạt động, nhất định họ sẽ ít lui tới nơi này hơn và họ sẽ rơi vào một vòng luẩn quẩn.
Những người thuê chắc hẳn đang phàn nàn và không có ý định tiếp tục thuê nữa.
Khi ấy tương lai của khu kinh doanh Kiên Thành thực sự không còn xa nữa, nó sẽ bị phá sản.
Chính lúc này Cao Phong trực tiếp đứng ra, lập tức xua tan mọi lo lắng của bọn họ.
Hãy đánh trong lúc thế sự còn nóng, hãy tranh thủ thừa thắng xông lên để truy đuổi, kéo lại ngay những khách hàng đã mất.
Thậm chí, số lượng khách còn cao gấp mấy lần trước đây.
Loại chiến lược này không phải là không mạnh mẽ.
Nó phải được ngưỡng mộ từ trái tim.
Vì vậy, cho dù Cao Phong là người trẻ tuổi nhất trong số họ thì địa vị của anh vẫn là cao nhất.
“Hôm nay mọi người đều ở đây, tôi chỉ muốn nói ngày mai tôi sẽ rời đi thủ đô.”
Cao Phong dùng hai tay chống lưng, anh dựa vào lan can, đột nhiên nhẹ giọng nói.
Ngoại trừ Khổng Duệ Chí, tất cả mọi người phía sau đều sửng sốt, rồi họ lại đưa mắt nhìn nhau.
Nhìn bóng lưng nặng nề như núi cao ngất của Cao Phong, trong lòng mọi người đều mang suy nghĩ rất phức tạp.
Có một câu nói rằng: “Nếu con hổ không ở nhà, con khỉ sẽ là vua.”
Còn thực tế là: “Nếu ông chủ lớn Cao Phong rời đi, tương đương với việc giao quyền cho họ, và họ cũng có quyền lực lớn hơn, vì vậy họ nên vui mừng.”