“Tuyết Mai, anh yêu em!”.
Kim Tuyết Mai, cùng với những người lúc nãy cười nhạo Cao Phong, lúc này đều như kẻ ngốc không biết nói gì, không thể bàn cãi thêm về tất cả những gì vừa xảy ra.
Cái này xem còn ai dám nói là trùng hợp.
Cao Phong vừa dứt điện thoại thì dòng chữ liền thay đổi, cái này còn có thể trùng hợp hơn nữa sao?
“Cao Phong…”, Kim Tuyết Mai từ từ xoay đầu qua, không biết nói gì mà nhìn Cao Phong.
Cao Phong vừa nói vừa cười nhẹ, nghiêm túc nói với Kim Tuyết Mai: “Anh nói rồi, đây là giang sơn anh vì em mà tạo nên, hy vọng em sẽ thích nó”.
Tất cả những người xung quanh lúc này đều chết lặng, không ai dám nói móc thêm nửa lời.
Kim Tuyết Mai nhìn thấy nhiều dòng chữ anh yêu em, mắt chợt sáng lên, trong lòng vô cùng cảm động.
Đây, chính là tâm ý Cao Phong dành cho cô.
Cao Phong đây là muốn tuyên bố với cả thành phố Hà Nội rằng anh đối với Kim Tuyết Mai là thật lòng.
Cao Phong nhẹ nhàng dắt tay Kim Tuyết Mai, hướng về phía xe ba bánh: “Đi nào, về nhà với anh, chắc em không chê xe ba bánh này đâu nhỉ?”.
Kim Tuyết Mai cúi đầu, nói nhỏ: “Xe điện hai bánh em còn không chê mà…”.
Cao Phong cười ha ha, chở theo Tuyết Mai, lái chiếc xe ba bánh hướng về phía thành phố Hà Nội.
Trong bầu không khí như buổi tối hôm nay, thích hợp để đến Khách sạn Oriental Jade nhất.
Cao Phong vừa lái chầm chậm, vừa nói: “Tuyết Mai, anh còn chuẩn bị cho em một bất ngờ nữa”.
Kim Tuyết Mai thu lại ánh nhìn, có chút hoài nghi hỏi:”Bất ngờ gì vậy?”.
Cao Phong thừa nước đục thả câu: “Đợi đến nơi rồi em sẽ biết thôi”.
Khách sạn Oriental Jade là nơi Kim Tuyết Mai thích nhất. Vậy thì từ hôm nay trở đi, nó chính thức là của Kim Tuyết Mai.
Theo bước của hai người họ đi vào nội thành thành phố Hà Nội, từng câu từng câu nói “Tuyết Mai, anh yêu em” cũng càng hiện hữu rõ ràng hơn trước mặt Kim Tuyết Mai.
Cao Phong lái chầm chậm chiệc xe điện ba bánh, Kim Tuyết Mai ngồi ở phía sau ngước đầu nhìn xung quanh, trong lòng không thể nào cảm động hơn.
Toàn bộ thành phố này vì cô mà sáng rực lên, cô làm sao có thể không cảm động? Nếu đổi lại là người con gái khác, sợ là cũng cảm động đến không cần gì hơn.
Trong lúc hai người họ đang từ từ ngồi xem phong cảnh, bên đường, rất nhiều người đang nhìn chăm chú vào dòng chữ ấy.
Rất nhiều cô gái cảm thấy ngưỡng mộ, sau đó quay ra sau oán trách bạn trai của mình.
Nếu bạn trai của họ có thể làm chuyện này cho họ, bảo họ làm gì họ cũng nguyện ý!
Những người này tuyệt đối không ngờ rằng, nhân vật khiến cả Hà Nội rực sáng lại là một người lái xe ba bánh, châm chậm lướt qua họ.
Kim Tuyết Mai lặng thinh suốt năm phút, rồi chợt nói ra lời trong lòng:”Cao Phong, cảm ơn anh, cảm ơn anh’.
Cao Phong cười hạnh phúc, đáp lại: Đừng nói những lời như vậy, vì em, dù anh có làm nhiều hơn nữa anh cảm thấy xứng đáng”.
Nghe lời này của Cao Phong, trong lòng Kim Tuyết Mai càng cảm động hơn.
Đêm nay, rất nhiều thế lực ở thành phố Hà Nội đều một phen chấn động.
Dù sao người có thể làm được chuyện này, tuyệt đối không phải người đơn giản.
Sao chỉ nói là không đơn giản được, thật sự mà nói là quá khủng bố rồi. Trừ một vài người biết nhân vật đó là ai, số khác đều chỉ biết đoán già đoán non.
Những người quen biết Kim Tuyết Mai, đều được một phen kinh hãi.
Tưởng gia ở Hà Nội chấn kinh, thì Đường gia cũng không gì bất ngờ hơn. Phan Thanh Sơn biết chuyện này, nhưng anh không dám nói ra ngoài.
Còn về Kim gia, lúc này trên dưới đều đang bàn tán xôn xao.
Kiêu Thu Vân thậm chí còn chụp rất nhiêu hình để gửi cho Kim Tuyết Ngọc xem.