“Hửm? Không nghe chị nói sao?”
“Có tin bây giờ chị đây ra nói với Kell, nói cậu còn kế hoạch khác không?”
Một tay của Molly chống nạnh, trong giọng nói tràn ngập ý uy hiếp.
Cao Phong nghiến răng, không thể không sợ.
“Lúc này mới ngoan chứ!”
Molly tiến lên một bước, khẽ hôn một cái vào miệng Cao Phong.
Sau đó không đợi Cao Phong kịp phản ứng, đột nhiên há miệng ngậm lấy môi Cao Phong.
“Ha ha!”
Không đợi Cao Phong vươn tay đẩy, Molly đã chủ động rời đi, trên mặt mang theo nụ cười thực hiện được.
Cao Phong lau miệng, thật sự không biết phải làm gì với người phụ nữ này.
Rõ ràng là cô ta không phải loại phóng đãng, thậm chí Kell muốn bắt tay với cô ta nhưng cô ta khinh thường.
Chỉ lúc ở trước mặt Cao Phong, cô ta giống như hoàn toàn không kìm nén được mình.
Mà Cao Phong càng từ chối, cô ta giống như lại càng có hứng thú.
“Cố gắng sống sót.”
“Nếu cậu có thể còn sống sót từ Tây Vực trở về, tôi dẫn cậu đi gặp cố nhân.”
“Tôi tin tưởng, cậu nhất định sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.”
Molly nở nụ cười, sau đó chậm rãi xoay người, đi ra bên ngoài.
Cao Phong thở phào một hơi, ngồi lên trên ghế, cầm lấy điện thoại nhanh chóng gửi mấy tin nhắn.
Sau đó anh xóa hết tất cả dấu vết, di động cũng tắt máy.
Bên ngoài cửa, Kell đang dẫn theo đám người đợi.
Nhìn thấy Molly dẫn hai người đi ra, Kell lập tức tiến lên đón.
“Cô Molly, các cô chỉnh chết cậu ta chưa?”
Kell có chút lo lắng, dù sao bọn họ còn chưa ép khô lợi ích trên người Cao Phong.
Bây giờ không thể để Cao Phong chết được.
“Loại chuyện giết người đẫm máu như vậy, là chuyện đám đàn ông làm.”
“Quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng chúng tôi, chưa bao giờ dùng thủ đoạn thấp kém như thế.”
“Tôi đã cho cậu ta uống một loại thuốc, chưa tới ba ngày toàn thân cậu ta sẽ thối rữa, độc phát mất mạng.”
Molly cười lạnh lùng, sau đó cất bước đi ra ngoài.
“Phù!”
Đám Kell cùng hít vào một hơi khí lạnh.
Thành viên của quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng, quả nhiên đều là hoa hồng có độc.
Nhìn thì diêm dúa lòe loẹt xinh đẹp, trên thực tế đều mang theo kịch độc!
Mà Wilson vốn còn có ý nghĩ đối với Molly, lúc này thành thật hơn nhiều, cũng không dám có ý nghĩ đó nữa.
Kell nhíu mày nhìn mọi người, sau đó nói: “Bắt cậu ta lôi ra cho tôi, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta đến Tây Vực luôn.”
“Dạ!”
Mấy thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu lúc này đều tiến vào trong phòng, dùng dây thừng trói Cao Phong lại kéo ra ngoài.
“Ngài Wilson, có muốn cùng qua đó hay không?”
Kell liếc mắt nhìn Wilson một cái, sau đó khách sáo hỏi.
“Không được, tôi còn phải trở về báo cáo.”
“Quan trọng nhất chính là, báo chuyện này cho ông chủ chúng tôi biết, chuyện này thật sự là một chuyện đáng ăn mừng.”
Wilson hơi xua tay, lúc này nói tạm biệt rồi rời đi.
Sau khi Cao Phong chết, bọn họ chẳng những phải chúc mừng, còn nghĩ biện pháp xem có thể ngốn sạch một số sản nghiệp của Cao Phong hay không.
Kell cũng không dây dưa nữa, lúc này dẫn theo người tiến đến Tây Vực.
Một đoàn xe thật dài, chở không dưới trăm thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu xuất phát.