Lời lẽ thô tục đập thẳng vào mặt Cao Anh Hạo ngay tức khắc.
“Chú An Quốc, cháu chỉ đang bất bình giúp nhà họ Phạm mà thôi, dựa vào cái gì mà đám người nhà họ Diệp đó có thể đứng đầu ba dòng họ lớn được cơ chứ?”
Cao Anh Hạo không dám nổi giận nên anh ta bèn cố tình kích động Phạm An Quốc, trong giọng nói của anh ta còn tràn ngập vẻ bất bình.
“Dựa vào cái gì hả? Dựa vào công lao ba đời của nhà họ Diệp, dựa vào việc Diệp Thiên Long chinh chiến mười năm, giành được rất nhiều chiến công và huy chương, có thể treo đầy trên áo. Dựa vào việc Diệp Thiên Long có quân hàm ba sao, là Trung tướng trẻ tuổi nhất Việt Nam. Dựa vào việc ông ta là người canh giữ Thủ đô, là chủ nhân của nơi đó. Dựa vào việc Diệp Thiên Long phất tay một cái là có thể điều động được hàng trăm triệu binh sĩ, và ông ta có thể dễ dàng gọi đến rất nhiều trực thăng, xe tăng và máy bay chiến đấu. Bây giờ cháu đã hiểu lí do vì sao chưa?”
Phạm An Quốc nói những điều này khiến Cao Anh Hạo trợn tròn hai mắt không nói lên lời. Người anh ta cũng run lên bần bật.
Trước đây Cao Anh Hạo mới chỉ được nghe qua về uy phong của nhà họ Diệp thôi. Mà bây giờ nghe chính miệng Phạm An Quốc nói thì Cao Anh Hạo mới có nhận thức đúng đắn về nhà họ Diệp.
Rốt cuộc thì anh ta cũng hiểu nhà họ Diệp trâu bò ở chỗ nào rồi.
Nhưng Cao Anh Hạo vẫn không cam lòng.
“Chú An Quốc, nhà họ Phạm… vị trí của nhà họ Phạm chưa chắc đã thua kém nhà họ Diệp mà…” Yết hầu của Cao Anh Hạo chuyển động hai cái rồi anh ta mới cận thẩn nói.
“Ha ha…”
Phạm An Quốc tự giễu cười một tiếng rồi nói: “Đúng thế, chú chỉ nói với cháu như vậy thôi, nếu cháu muốn tìm đường chết thì cứ chết một mình đi, xin đừng tới tìm chú. Bây giờ chú bận lắm, vì chú đang bận quỳ trước cổng nhà họ Diệp rồi.”
Phạm An Quốc nói xong câu đó thì thẳng tay cúp máy khiến bàn tay đang cầm điện thoại của Cao Anh Hạo run lên từng đợt, trên mặt anh ta tràn ngập vẻ chấn động.
Bây giờ thực sự thì anh ta đã biết sự trâu bò của nhà họ Diệp rồi.
Là người đứng đầu Thủ đô, là Trung tướng có quân hàm ba sao, tiện miệng cũng có thể điều động được trực thăng, đại bác…
Lời nói của Phạm An Quốc giống như tiếng sấm nổ giữa trời quang, hung hăng đánh thẳng vào người của Cao Anh Hạo, khiến sự ngây thơ, kiêu ngạo và tự tin của anh ta bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ ngay lập tức. Đánh cho đến khi anh ta trở nên yếu mềm từ trong ra ngoài, không còn cách để mở lời được nữa.
Phạm An Quốc hoàn toàn không lấy chuyện này ra để đùa giỡn, nếu không thì với thân phận là người đứng đầu nhà họ Phạm của ông ta sao lại đi quỳ gối trước cổng nhà họ Diệp được cơ chứ?
“Thình thịch, thình thịch, thình thịch, thình thịch.”
Bây giờ Cao Anh Hạo chỉ cảm thấy nhịp đập tim mình đang ngày càng gia tăng, dường như trái tim của anh ta muốn nhảy thẳng ra khỏi cổ họng rồi.
Tầm hai phút sau, anh ta mới hít sâu một hơi rồi lấy lại mạch suy nghĩ của mình.
“Nhanh lên nhanh lên, bảo đám người ở Thành phố Hà Nội mau hủy bỏ kế hoạch mà chúng ta đã mưu tính cho Kim Tuyết Mai đi. Con mẹ nó, đúng là không thể động vào cái con nhỏ Kim Tuyết Mai này được đâu.” Cao Anh Hạo trợn trừng hai mắt, tim đập ngày càng nhanh hơn rồi vội vàng ra lệnh.
“Vận chuyển thêm một lô nữa rồi chôn ở ngoại ô Thành phố Hà Nội, để lại một ký hiệu để đánh dấu chỗ chôn. Sau đó rút hết người mà chúng ta đã gài ở Thành phố Hà Nội và nghĩ cách đưa vũ khí hạng nặng về. Nếu không được thì cứ ra lệnh cho người của ta trực tiếp giết chết Cao Kình Thiên là được.” Cao Anh Hạo vuốt vuốt cằm rồi nói.
“Vâng.” Tên áo đen gật đầu một cái rồi khom người lui ra ngoài.
Sau khi tên thanh niên áo đen rời đi, Cao Anh Hạo lại đốt một điếu thuốc nữa.
“Anh Hạo, anh thật sự để người của mình đi giết Cao Kình Thiên ư?” Cao Dương khẽ nhíu mày.
“Đây cũng là kế hoạch tồi tệ nhất rồi, tôi cứ để bọn chúng tự chém giết lẫn nhau trước đã. Nếu không đạt được hiệu quả mà tôi mong muốn thì đến lúc đó mới để người của chúng ta ra tay giết chết Cao Kình Thiên. Ha ha…” Cao Anh Hạo cười lạnh lùng một tiếng, anh ta tự có cảm giác bản thân rất thông minh.
“Chuyện này…” Cao Dương vẫn hơi do dự.
Dẫu sao thì anh ta cũng đã biết những chuyện xảy ra ở Thành phố Hà Nội ngày hôm nay rồi.
Với mối quan hệ giữa Kim Tuyết Mai và nhà họ Diệp thì nếu Cao Anh Hạo giết Cao Phong, chỉ sợ nhà họ Diệp sẽ không để yên thôi.
“Tôi hiểu cậu đang lo lắng điều gì, nhưng yên tâm đi. Chỉ cần Cao Kình Thiên bị giết thì chúng ta sẽ rời khỏi Việt Nam, ra nước ngoài định cư ngay lập tức. Dù sao thì chúng ta cũng không thiếu tiền, cho dù ở nơi nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng có thể sống trong giàu sang sung sướng thôi.” Cao Anh Hạo hừ lạnh lùng một tiếng, trong lòng thì đã có dự định từ sớm.
Nếu một ngày kia Cao Phong chết thì chắc chắn sẽ gây ra chấn động không nhỏ. Cao Anh Hạo cũng không xác định được nhà họ Diệp có vì Cao Phong mà ra tay diệt trừ nhà họ Cao hay không, thế nên anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần sau khi giết chết Cao Phong thì anh ta sẽ ra nước ngoài tránh nơi đầu sóng ngọn gió ngay lập tức. Nếu đến lúc đó mà nhà họ Diệp vẫn không có ý định nhúng tay vào thì anh ta sẽ lẳng lặng trở về.