Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2240


Đám người Thương Hồng Thành liền vội vàng gật đầu. Trong lòng họ đã biết, trong khoảng thời gian Cao Phong bị tiếp nhận điều tra thì nhiệm vụ của bọn họ chính là cái này.


“Làm xong những chuyện này cần khoảng mấy ngày?”


“Tôi đã nói rồi, không phải chỉ cần nắm trong tay khu phố thương mại Kiên Thành mà còn phải tập hợp tất cả lực lượng dưới trướng của chúng ta lại một chỗ, tạo thành một thể hoàn chỉnh, không thể tách rời.”


Cửa thang máy mở ra, Cao Phong vừa đi ra thang máy vừa nói.


Ở trong lòng Thương Hồng Thành ngầm tính toán một chút rồi trả lời: “Đại khái cần khoảng ba đến năm ngày.”


“Được, cũng gần xong rồi. Bây giờ, mọi người đem tất cả trọng tâm đều đặt hết lên những chuyện này.”


“Chờ đến khi tôi ra khỏi đây thì chính là lúc chúng ta phản kích lại nhà họ Phạm.”


“Lần này, tôi nhất định sẽ tặng cho nhà họ Phạm một phần lễ vật lớn mà cả đời này khó có thể quên được.”


Trong mắt Cao Phong lóe lên một tia lạnh lẽo, giống như là thú hoang dã, khiến cho người khác phải dựng tóc gáy.


Mọi người đi tới cửa, hai người thanh niên mặc đồng phục đã đang đứng đợi Cao Phong.


“Anh còn có chuyện gì nữa không?”


Một người thanh niên vứt bỏ tàn thuốc trong tay, không nhịn được nhìn Cao Phong.


“Không có gì.”


Cao Phong nhìn hai người họ một cái, chậm rãi lắc đầu nói.


“Vậy thì đi thôi.”


Lúc này, hai người thanh niên đi lên. Hai người một trái, một phải vây Cao Phong lại.


Trong đó có một người thanh niên vẫn còn do dự, không chịu lấy còng tay ra.


“Nếu như anh Phong ở trong đó phải chịu một chút tủi nhục nào thì anh hoàn toàn có thể thử một chút.” Lâm Đống trợn mắt nhìn người thanh niên kia một cái.


Người thanh niên kia nhìn Lâm Đống mấy giây, vẫn không dám nói gì.


Cho dù nhà họ Cao có suy yếu thì so với anh ta, địa vị cũng cao hơn rất nhiều.


Hai người một trái một phải đứng cạnh Cao Phong, đi về hướng đầu khu phố thương mại.


Sau lưng, ngoài đám người Thương Hồng Thành ra thì còn có hơn ba trăm tên nhân viên, không một ai dám nói lời nào.


Lúc này, rõ ràng là Cao Phong bị người ta nghi ngờ, đặt ra rất nhiều câu hỏi. Nhưng lại khiến cho người khác có cảm giác tướng sĩ chuẩn bị xuất chinh, có rất nhiều người tập chung ở xung quanh, tiền hành mười dặm đưa tiễn.


Nét mặt Cao Phong vẫn rất dửng dưng, ngẩng đầu nhìn trời. Sau đó, khóe miệng anh hơi nâng lên, sải bước về phía đầu con phố.


Lúc này, ở đó đã có rất nhiều xe cộ qua lại.


Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này lại có mấy người nữa tới, tất cả đều đang mong chờ sự xuất hiện của Cao Phong.


Chuyến này đi không biết sẽ gặp phải những chuyện gì.


Nhưng Cao Phong không có cách nào để trốn tránh, cũng không có cách nào quay đầu lại mà chỉ có thể đối mặt.


Ngooại trừ cái này ra, không còn sự lựa chọn nào khác cả.


“Anh Phong, anh yên tâm. Chúng tôi sẽ sớm liên hệ với cấp trên thôi, không tới hai mươi tư giờ là anh có thể được thả ra ngoài.”


Cao Phong chậm rãi gật đầu, cũng không nói lời nào.


Nhưng người thanh niên ở bên trái của anh lại cười nhạt rồi bĩu môi.


Đám người này của Cao Phong thật sự quá là ngây thơ rồi.


Nếu như chỉ vì chuyện khu phố thương mại Kiên Thành thì nói không chừng Cao Phong cũng chẳng cần đi vào trong đó.


Dù sao thì chuyện ở đây cũng đã được giải quyết, cũng không phát sinh thêm chuyện gì khác cả, không có nhân viên bị thương, thậm chí cũng không xảy ra chuyện đánh nhau.


Cho nên, chuyện này thì có thể gây ra được hậu quả gì cơ chứ?


Nhưng nếu bọn họ đã dám bắt Cao Phong đi rồi thì còn có thể không chuẩn bị chu toàn được hay sao?


Chỉ cần Cao Phong bị đưa đi rồi thì đợi chờ anh chỉ là một con đường chết mà thôi.


Lúc này, trên khu phố thương mại Kiên Thành, ba người Cao Phong đi tuốt ở đằng trước, sau lưng còn có hơn ba trăm người đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK