Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2708


“Ai dam anh Phong, chờ tôi quay lại rồi sẽ coi, đây là chiếc Wrangler bản độc quyền của tôi đó.”


Liễu Tông Trạch không hề quay đầu lại, trực tiếp mở cửa phòng đi ra.


Cửa phòng vừa mở ra, có hai nhân viên phục vụ gấp gáp chạy tới, gương mặt có chút bối rối:


“Cậu Tông Trạch à, ban nãy có vài người uống hơi nhiều nên đã đụng phải xe của cậu.”


“Họ còn nói xe của cậu cản đường và nhìn không vừa mắt.” Hai nhân viên giọng nói gấp gáp.





“Mẹ kiếp!”


Liễu Tông Trạch nghe xong càng cảm thấy tức giận, tiếp tục chửi bới: “Ở cái đất Hà Nội này, tôi muốn đậu xe ở đâu thì cứ đậu ở đấy đấy!”


“Tôi phải đi xem xem, mẹ kiếp, đúng là tự đi tìm đường chết mà!”


Liễu Tông Trạch chửi xong liền nhấc chân lao ra ngoài.


“Đứng lại! Tông Trạch, cậu đứng lại cho tôi!”


Cao Phong sững người, lập tức chạy lên ngăn cản.


“Anh Phong, đừng lo lắng, hôm nay tôi nhất định phải bắt chúng quỳ xuống gọi tôi là ông nội!”


Liễu Tông Trạch xua tay trả lời, sau đó nhìn về phía Cao Mỹ Lệ nói: “Mỹ Lệ, em ở lại nói chuyện với anh Phong đi, nói rõ ràng hết hiểu lầm cho anh ấy nghe, anh sẽ quay lại sớm thôi.”


Nói dứt câu, Liễu Tông Trạch đóng sầm cửa lại chạy xuống dưới.


“Cút!”


Cao Phong nhìn Cao Mỹ Lệ một chút, sau đó nhận ra có điểm gì đó không ổn, vội vàng muốn chạy tới kéo cửa ra.


“Anh Phong, anh đang làm gì vậy?” Cao Mỹ Lệ bước tới, chắn trước người Cao Phong.


“Tránh ra, Cao Mỹ Lệ, tôi nói cho cô biết, cô tốt nhất đừng tự mình tìm đường chết!”


“Bằng không, tôi thực sự sẽ giết chết cô!” Cao Phong vươn tay đẩy Cao Mỹ Lệ ra.


“Anh Phong, sao anh có thể lỗ mãng như vậy?”


Cao Mỹ Lệ trong nháy mắt thay đổi giọng điệu, nghe rất õng ẹo, vô cùng dịu dàng.


Những lời này thốt ra, Cao Mỹ Lệ đột nhiên tiến lên một bước, nhào vào trong lòng của Cao Phong.


Thân thể uốn éo, cọ xát vào người của Cao Phong.


“Cút!”


Cao Phong giận dữ hét lên đẩy Cao Mỹ Lệ ra.


Thế nhưng hiện tại, Cao Mỹ Lệ như một con rắn độc đã xác định được mục tiêu của mình, lần nữa nhào tới Cao Phong.


Hai cánh tay kéo tay Cao Phong đặt lên ngực mình, rồi áp sát mặt anh vào cơ thể mình.


“Anh Phong, không phải anh có ý với tôi sao? Không sao, tôi có thể.”


Cao Mỹ Lệ nói nhỏ, thổi những lời này vào tai Cao Phong.


“Cút ra xa khỏi tôi!”


Cao Phong vô cùng tức giận, trong lòng đã rõ, đây chắc chắn là kế hoạch của Cao Mỹ Lệ.


Trong lòng lúc này đang vô cùng lo lắng, Cao Phong không kịp nghĩ nhiều, đạp Cao Mỹ Lệ một cái.


“Anh Phong, đừng như vậy.” Cao Mỹ Lệ không hề tránh né, ngược lại đón lấy một cú đá từ Cao Phong, sau đó lại đứng lên.


“Hừ!” Cao Phong nắm chốt cửa, đẩy cửa ra đuổi theo Liễu Tông Trạch.


“Anh Phong!”


Cao Mỹ Lệ tiến lên ôm chầm lấy eo của Cao Phong, áp toàn bộ cơ thể vào lưng của anh.


Nếu đổi lại là bình thường, trong lòng Cao Phong còn có chút hứng thú.


Nhưng vào lúc này, anh chẳng còn thời gian mà suy nghĩ đến những chuyện này nữa.


“Mẹ nó! Đồ đê tiện!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK