Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3296


Cô cũng không phải kẻ ngốc, có một số việc cô nhìn cũng có thể biết.


“Ba, con hy vọng ba có thể cố gắng hết sức để giúp anh ấy.”


“Cứ cho là con van xin ba…”


“Nếu như anh ấy không còn trên thế giới này nữa thì Kim Tuyết Mai con cũng không còn thiết sống nữa.”


Kim Tuyết Mai hơi cắn môi, giọng nói cô vô cùng kiên định.


“Tuyết Mai, con nói sảng cái gì đấy?” Diệp Thiên Long vội vàng lên tiếng mắng.


“Ba à, ba không biết là bọn con đã cùng nhau trải qua điều gì đâu.”


“Tất cả những chua cay trên đời này, tất cả mùi vị của cuộc sống này, bọn con đều đã nếm qua một lần rồi.”


“Nếu như không có anh ấy thì cũng sẽ không có được Kim Tuyết Mai của hôm nay đâu. Hai người bọn con đã trở thành một cá thể từ lâu rồi, không thể nào tách ra được, ba có biết không?”


Thật ra thì, Kim Tuyết Mai không nói tới chuyện nếu như không có Kim Tuyết Mai bỏ ra ba tháng khổ cực ở thành phố Biển Đông thì cũng sẽ không có Cao Phong của ngày hôm nay.


Hai người họ sống nương tựa vào nhau, không một chút tách rời, vì thế hai người đã sớm trở thành một cá thể.


“Ba biết, ba đều biết cả.”


“Những gì mà hai đứa đã trả qua, ba đều hiểu.” Diệp Thiên Long than nhẹ một tiếng.


“Nếu ba đã biết rồi vậy thì ba nên tin câu nói kia của con là thật.”


“Ba hãy mau chóng giúp con đi, chuyện này là con đang ép ba thế nhưng con thật sự không muốn nhìn thấy anh ấy phải chịu bất kì tổn thương nào.”


“Vì thế, ba à, con thật sự xin lỗi. Nếu như ba không cố gắng hết sức để giúp Cao Phong vậy thì sau này con sẽ không bước vào cửa nhà họ Diệp một lần nào nữa.”


Đầu óc Kim Tuyết Mai bây giờ đang vô cùng hỗn loạn.


Cô có thể nghĩ rằng mình nói như thế với Diệp Thiên Long hoàn toàn là đang ép buộc Diệp Thiên Long.


Thế nhưng cô cũng không còn cách nào khác.


Mỗi một người đều có sự ích kỷ của riêng mình.


Trong lòng Kim Tuyết Mai, Cao Phong và bảo bối trong bụng cô chính là hai sự tồn tại quan trọng nhất trên thế giới này.


Dù chính cô phải tổn thương thì cô cũng chấp nhận, chứ cô không đồng ý để Cao Phong và bảo bối của hai người phải chịu bất kì tổn thương nào.


“Tuyết Mai, ba sẽ cố gắng hết sức.”


“Sau này, con đừng nói đến những chuyện như thế nữa.”


Diệp Thiên Long yên lặng một hồi, sau đó lại than nhẹ một tiếng:


“Được.”


Kim Tuyết Mai gật đầu, sau đó nhanh chóng cúp điện thoại.





Nhà họ Diệp ở thủ đô, bên trong phòng của Diệp Thiên Long.


“Thật sự khó giữ nổi con gái, gả đi rồi thì như người ngoài.”


“Ở trong lòng của Tuyết Mai, địa vị của tôi vĩnh viễn luôn ở sau cái tên nhóc Cao Phong kia.”


Diệp Thiên Long để điện thoại xuống, không nhịn được lên tiếng.


“Trung tướng Long, cô chủ làm như thế thì mới phù hợp với tính cách của cô ấy. Hơn nữa Trọng Dương Bình tôi cũng cảm thấy đó là cách thức chính xác nhất lúc này.”


“Mặc dù ngài là ba ruột của cô chủ thế nhưng giữa hai người lại không hề có tình cảm ba con. Bây giờ chỉ mới nhận nhau được một khoảng thời gian ngắn, cũng chỉ mới mấy ngày mà thôi.”


“Nếu như cô ấy thân thiết với ngài thì ngài có thấy thực tế không? Điều này căn bản là không thể xảy ra.”


“Còn Cao Phong thì ngược lại, hai người họ đã bầu bạn với nhau lâu như thế. Đã cùng nhau trải qua không biết bao nhiêu sóng gió, vì thế tình cảm còn cứng hơn cả vàng.”


“Cũng có thể vì Cao Phong chọc phía trên mà hai người bọn họ có thể không chút do dự, hi sinh vì đối phương.”


“Vì thế, ngài cũng đừng suy nghĩ nhiều.”


Trọng Dương Bình tiến lên một bước, nhẹ giọng giải thích cho Diệp Thiên Long.


Diệp Thiên Long đương nhiên có thể suy nghĩ được những chuyện này, vì thế chỉ cười khổ lắc đầu một cái.


“Tuyết Mai có thể đồng ý kêu tôi một tiếng ba thì tôi cũng đã mãn nguyện rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK