“Bốp!”
Một tiếng giòn vang, sĩ quan phụ tá này bị tát lùi vài bước.
Mà Cao Phong nhạy bén nghe ra được, bên ngoài truyền tới tiếng xao động.
“Anh Phi, anh có biết hậu quả làm như vậy không?”
“Anh có nghĩ tới, tình cảnh của chúng ta sau này sẽ như thế nào không?”
“Ở nơi biên giới hỗn loạn này, chỉ có hai loại quan hệ, là bạn hoặc là kẻ địch!”
“Không là bạn được thì là kẻ địch! Hơn nữa cho dù là bạn, cũng có khả năng phản bội bất cứ lúc nào, tình cảm là cái rắm chó gì?”
Ba tên sĩ quan phụ tá đều kêu to với Mạnh Tuấn Phi, trên gương mặt tràn ngập phẫn nộ.
Toàn bộ hành trình Cao Phong đều không nói lời nào, cứ dựa lưng vào ghế như thế, tư thế lười biếng.
Cuối cùng anh cũng hiểu rõ, những lời mà đám Diệp Thiên Long từng nói với mình.
Lúc trước, trước khi Cao Phong đi tới Nam Cương, Lâm Vạn Quân, Diệp Thiên Long cùng với ông Trần, ba lão tướng trên chiến trường này đều nói rất nhiều lời với Cao Phong.
Bao gồm chiến thuật vận dụng, cùng với một chút thưởng thức trên chiến trường.
Ba người nói rất nhiều với Cao Phong, phần lớn đều là kinh nghiệm nghênh địch của mỗi người.
Nhưng có một câu duy nhất, ý kiến của ba người đều nhất trí.
Đó chính là trên chiến trường, đừng nên nhân từ.
Đặc biệt là cường đạo ở biên giới, làm việc đều không nói đạo nghĩa, lòng dạ độc ác, vì mục đích mà không từ thủ đoạn.
Hôm nay, Cao Phong xem như thấy được rõ.
Chỉ có thể nói, trái tim anh vẫn không đủ độc ác.
Cho nên mới khiến mình rơi vào nguy hiểm một lần nữa.
Nhưng lúc trước, bảo Cao Phong ra tay với ân nhân là Mạnh Tuấn Phi, sao anh có thể làm được?
Mọi chuyện xảy ra trong phòng, giống như đều không có một chút liên quan tới Cao Phong, anh giống như đang suy tư chuyện gì đó.
Mà lúc này, Mạnh Tuấn Phi đứng sóng đôi với ba tên phụ tá.
“Anh Phi, cho dù anh không muốn vì mình, cũng phải nghĩ tới trăm nghìn anh em chứ.”
“Chẳng lẽ anh muốn đợi tới lúc cậu ta dẫn người tới, đồ sát các anh em của chúng ta, mới hiểu rõ đạo lý này sao?”
“Anh Phi, nên ra tay diệt trừ hậu hoạn trước thì hơn! Chuyện ngày hôm nay, nhất định phải có kết quả.”
“Đây cũng là ý của các anh em bọn em, ý nghĩ của trăm ngàn binh sĩ.”
“Đúng vậy, đây là ý nghĩ của mọi người, nếu anh Phi làm trái với ý nghĩ của bọn họ, vậy…”
Ba tên sĩ quan phụ tá anh một lời tôi một câu, nhanh chóng khiến tâm trạng của Mạnh Tuấn Phi trở nên lộn xộn.
Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền!
Nếu làm trái ý nghĩ của tất cả thuộc hạ, chỉ sợ vị trí này của Mạnh Tuấn Phi không thể ngồi vững rồi?
Hơn nữa đến lúc đó, nếu Cao Phong thật sự dẫn người tới, có thể đồ sát người của Mạnh Tuấn Phi hay không?
“Cậu Phong, cậu, cậu sẽ làm như vậy sao?”
Bỗng nhiên Mạnh Tuấn Phi quay đầu, nhìn về phía Cao Phong hỏi.
“Anh Phi, anh đừng nhiều lời với anh ta, anh ta vì giữ mạng, chắc chắn sẽ nói sẽ không.”
“Đúng vậy, nhưng sau này anh ta chắc chắn sẽ làm như thế.”
Ba tên sĩ quan phụ tá rất không kiên nhẫn kêu lên.
Nhưng mà Cao Phong chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Mạnh Tuấn Phi nói: “Tôi sẽ làm thế!”
Bốn chữ nói ra, trong phòng lập tức rơi vào yên tĩnh.
Không sai, tôi sẽ làm thế!
Một khi tôi có cơ hội, chắc chắn sẽ bình định Cảnh Đông, giết tới doanh trại đóng quân của các anh.
Đơn giản thô bạo, không có bất cứ ý che giấu nào.
Mạnh Tuấn Phi ngây người, ba tên sĩ quan phụ tá thì càng không ngừng cười mỉa.
Cao Phong này đúng là đang tự tìm đường chết, vậy thì đừng trách bọn họ?
“Sao cậu có thể làm như vậy?”
Mạnh Tuấn Phi vỗ mặt bàn, trừng mắt hỏi Cao Phong.
“Người sĩ quan kia của anh nói không sai, ở biên giới hỗn loạn này, chỉ có hai loại quan hệ.”