“Dì Trần! Dì xem, cháu đã chụp lại toàn bộ nơi này, đến lúc đó dì có thể lấy ra xem một chút.”
“Mặt khác, nếu dì muốn thì anh Phong cũng có thể bố trí cho dì một ngôi nhà giống hệt như căn nhà này cho dì.
Rốt cuộc phụ nữ suy nghĩ tinh tế hơn đàn ông nên có thể nghĩ đến những chuyện mà ngay cả Cao Phong cũng không nghĩ tới thế này.
“Được thôi! Được thôi! ”
Trần Anh Thảo gật đầu, sau đó chậm rãi đóng cửa nhà và khóa lại.
Đáng lẽ nên trực tiếp khóa lại nhưng mà Trần Anh Thảo lại chần chờ một lần nữa.
“Dì Thảo! Để cháu làm cho.”
Cao Phong tiến lên một bước, trực tiếp răng rắc một tiếng khóa cửa, sau đó trực tiếp lôi kéo Trần Anh Thảo xoay người rời đi.
“Được rồi…” Trần Anh Thảo gật đầu, không nói thêm nữa, đi theo Cao Phong lên xe.
Cao Phong và Hoa Hồng mỗi người lái một chiếc xe, trực tiếp khởi động xe, mục tiêu xuất phát hướng về phía Tây Vực.
“Cao Phong, bây giờ chúng ta định đi đâu đây?”
Trần Anh Thảo quay đầu nhìn thoáng qua ngôi nhà sau lưng, sau đó quay đầu hỏi.
“Buzz… Buzz… ”
Cao Phong vừa chuẩn bị trả lời thì điện thoại di động trong túi vang lên.
“Dì Thảo! Dì chờ cháu một chút.”
Cao Phong nhìn thoáng qua số máy người gọi rồi lập tức nghe máy.
“A lô anh Phong! Hình như bọn nước Mỹ ngu ngốc đang điều tra về chúng ta.”
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói của Long Tuấn Hạo lập tức truyền ra.
“Tình huống gì đấy? Bên phía nước Mỹ có động tác gì à?”
Cao Phong vừa đảo tay lái vừa nhíu mày hỏi.
“Đúng vậy!” Long Tuấn Hạo gật đầu trả lời.
“Như vậy thì trước tiên cậu hãy gọi điện thoại cho trợ lý Trương.”
“Không phải anh ta nói là nếu nước Mỹ nếu dám hành động thì anh ta sẽ không ngồi yên mà không để ý sao!”
“Hiện tại thông báo cho anh ta, bảo anh ta đi nói chuyện với nước Mỹ đi.”
Cao Phong nói ra những lời này làm Long Tuấn Hạo hơi sửng sốt.
Chuyện này Cao Phong không tự mình đi nói với trợ lý Trương, vậy mà lại để Long Tuấn Hạo đi nói?
Nhưng mà Long Tuấn Hạo nghĩ lại một chút thì lập tức hiểu được ý tứ của Cao Phong.
Cao Phong không tự mình đi tìm trợ lý Trương, đương nhiên là vì biểu thị một thái độ.
Lúc trước trợ lý Trương khuyên Cao Phong ở lại Tây Vực, Cao Phong cũng đã nói rồi, đây là lần cuối cùng anh tin tưởng trợ lý Trương.
Nếu lần này anh ta còn làm Cao Phong thất vọng, vậy sau này ngay cả mặt mũi nói chuyện với Cao Phong thì anh ta cũng không có.
Cho nên lần này Cao Phong bảo Long Tuấn Hạo gọi điện thoại, đương nhiên cũng là vì nhắc nhở trợ lý Trương.
“Được rồi anh Phong! Tôi hiểu rồi.”
“Tôi sẽ gọi cho anh ta, anh xử lý chuyện gì vậy? Anh có cần tôi giúp đỡ gì không?”
Long Tuấn Hạo gật đầu, sau đó lại chủ động hỏi.
“Không cần, chúng tôi đang trên đường trở về rồi.”
Cao Phong nhẹ nhàng lắc đầu và nhẹ giọng nói.
“Được rồi! Không có vấn đề gì! ”
Long Tuấn Hạo nghe vậy thì tất nhiên hết sức vui vẻ, lập tức gật đầu.
Cao Phong nhẹ nhàng buông điện thoại xuống, chân mày chậm rãi nhíu lại.
nước Mỹ vậy mà thật sự muốn nhằm vào Cao Phong sao?
Chuyện này hoàn toàn không có lý do gì mà!
Cao Phong cầm tay lái bằng một tay, một tay sờ sờ cằm, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ nhiều chuyện.
Mấy ngày trước trợ lý Trương nói với mình là có thể nước Mỹ muốn ra tay đối phó với Cao Phong, lúc đó từ đầu đến cuối Cao Phong không tin những gì anh ta nói.
Thậm chí anh còn cảm thấy rằng trợ lý Trương đang cố tình dọa anh.