Mình bị người khác cưỡng hôn sao?
Lúc này, Cao Phong bỗng ngây ngốc, hai tay chống đỡ ở phía sau lưng, cơ thể hơi ngửa về sau.
Còn Phạm Thanh Nhiên thì cúi trên người Cao Phong, hai tay ôm chặt lấy Cao Phong, miệng không ngừng hôn nhẹ.
Hai bàn tay vô thức cào loạn xạ trên tấm lưng của Cao Phong.
Lúc này, Phạm Thanh Nhiên giống như là một con mèo con cực kỳ đói.
Dường như môi của Cao Phong chính là thức ăn ngon nhất trên đời này vậy, cô ta khẽ hôn lên không ngừng.
Tướng mạo của Phạm Thanh Nhiên vô cùng xuất chúng, ngày thường thường xuyên nhảy nhót nên vóc dáng vô cùng cân đối, hơn nữa còn chủ động như vậy…
Dưới tình huống này, đổi lại là bất kì người đàn ông bình thường nào cũng lập tức mất đi lý trí.
Cao Phong cũng dần dần trở nên mất kiểm soát.
“Ừ…”
Phạm Thanh Nhiên vừa nhắm mắt vừa mê sảng giống như là nói mớ.
Cứ như vậy, Cao Phong đồng thời bị kích động cả xúc giác và thính giác.
Hơn nữa, trên người Phạm Thanh Nhiên còn có mùi thơm nhàn nhạt nhưu vậy, lại càng khiến cho người khác không thể nào nào kiềm chế được.
Cuối cùng Cao Phong cũng hơi động đậy.
Phạm Thanh Nhiên càng giống như là được khích lệ vậy, chậm rãi đẩy Cao Phong xuống ghế sa lon.
“Em thích anh, nhưng em cũng không biết tại sao em lại phải thích anh.”
Phạm Thanh Nhiên khẽ thì thầm bên tai Cao Phong.
Cao Phong cứ nằm sững sờ trên ghế salon, ngay cả sự đau đớn ở sau lưng cũng quên đi hết.
Phạm Thanh Nhiên lại cúi người xuống lần nữa, không ngừng hôn hít lên mặt Cao Phong giống như là một con mèo con đã bị bỏ đói rất lâu rồi, không ngừng lấy lòng chủ nhận như muốn khẩn cầu được xin một chút đồ ăn vậy.
Cao Phong trực tiếp đưa hai tay ra, vòng ra sau lưng Phạm Thanh Nhiên.
“Em biết anh đã kết hôn rồi, nhưng em không quan tâm, em chỉ muốn…”
Phạm Thanh Nhiên nói tới đây, bỗng nhiên ngừng lại, cô ta cảm giác mình đã nói sai.
Ở thời điểm mấu chốt như thế này mà lại nhắc đến chuyện này không phải là đang phá hoại bầu không khí sao?
Quả nhiên, sau khi nghe được những lời này, bàn tay vốn đang chạm vào cơ thể Phạm Thanh Nhiên của Cao Phong bỗng nhiên rủ xuống.
“Phù. Phù.”
Cao Phong hít thở sâu mấy lần, sau đó liền đứng bật dậy.
Phạm Thanh Nhiên vội vàng đưa tay ôm lấy Cao Phong lần nữa, muốn ngăn không cho Cao Phong đứng dậy.
“Đứng lên đi.”
Cao Phong cực kỳ phiền não kêu một tiếng, trực tiếp xoay người ngồi dậy, sửa soạn lại quần áo ngay ngắn rồi đi tới bên bệ cửa sổ đứng.
Phạm Thanh Nhiên sững sờ ngồi trên ghế sa lon, nước mắt giống như những hạt trân châu, không ngừng nhỏ xuống quần áo.
Cao Phong không quay đầu lại mà lẳng lặng đốt một điếu thuốc.
Tàn thuốc lúc sáng lúc tối, khói mù lập tức bay khắp phòng.
“Không phải là anh nói nhà họ Phạm phải xin lỗi anh sao? Em dùng chính em để trả nợ, không được sao?”
“Anh còn muốn như thế nào nữa?” Đôi môi Phạm Thanh Nhiên khẽ run rẩy, khuôn mặt ngập tràn nước mắt.
Cô ta cảm thấy mình rất hèn mọn, thậm chí là cũng có chút xem thường mình. Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng, sẽ có một ngày, trên người mình lại xuất hiện bộ dạng đáng thương như vậy.
Nhưng mà cô ta không khống chế được bản thân mình.
Con gái khi yêu, chỉ số IQ là bằng không.
Lúc này, Phạm Thanh Nhiên đã thật sự rơi vào hố tình, chính là loại tình cảm yêu đương phương không hề có kết quả.
Cô đã từng rất khinh thường những cô gái rơi vào lưới tình đến nỗi mất đi lý trí. Nhưng mà bây giờ, chính cô ta cũng trở thành loại con gái như vậy.
“Bất kể là ai thiếu nợ tôi, tôi cũng sẽ dùng cách của riêng mình để đòi lại.”