Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4252


“Tốt!”


Cao Phong gật đầu, coi như không quan tâm chuyện này nữa.


“Vậy mấy em đi theo phía sau Hoa Hồng.”


“Không cần phải nói những thứ vô dụng kia, mấy em chắc chắn không thể đến chiến trường.”


Cao Phong khoát tay, giọng nói của anh rất cương quyết.


Thay đổi là thay đổi.


Nhưng thay đổi cũng không phải là lập tức sẽ giơ súng ra chiến trường.


Với trình độ bây giờ của các cô, có thể bê, di chuyển vũ khí nóng hay không đã là vấn đề.


Với trạng thái này mà ra chiến trường, đó không phải là thay đổi, mà đó là chịu chết.


Hai người Kim Vũ Kiên không kiên trì nữa, họ ngoan ngoãn gật đầu.


“Vậy, chúng ta đi đi.”


Cao Phong đứng tại chỗ gần một phút, sau đó anh không nhiều lời.


“Anh rể, nếu anh không trở lại, em sẽ giống như Tử Hàn, phát triển lực lượng ở Tây Vực này.”


“Một năm không đủ thì năm năm, năm năm không đủ thì mười năm.”


“Một ngày nào đó, sẽ hoàn thành chuyện anh chưa hoàn thành.”


Kim Vũ Kiên tiến lên một bước, cô ấy nhìn bóng lưng Cao Phong, vô cùng kiên định mà nói.


Cao Phong dừng mấy giây, sau đó anh quay lưng khoát tay với hai người, tiếp tục đi về phía trước.


“Đùng đoàng đùng đoàng!”


Vô số binh sĩ Phong Hạo đồng loạt nổ súng, giết chết những người còn lại của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu!


Hận thù, chỉ có thể dùng máu đỏ để cọ rửa.


Bọn họ muốn dùng máu đỏ của đôi tay đẫm máu để cho tôi luyện cho mình!


“Tất cả có mặt, bên phải, di chuyển!”


Long Tuấn Hạo bỗng nhiên tiến lên, giơ cờ lớn lênvẫy vẫy.


“Vụt!”


Hơn ba trăm nghìn chiến sĩ trên khắp mười dặm đồng loạt di chuyển theo hướng chỉ.


“Các anh em, đuổi kịp bước chân của anh Phong!”


“Ngày hôm nay, anh Phong chỉ tay chỗ nào, chúng ta đánh chỗ ấy!”


“Dù phía trước là núi đao biển lửa, thì anh Phong nói xông lên là chúng ta phải xông lên!”


“Ông đây cảnh cáo trước, hiện tại rời đi còn kịp, đến lúc ở trên chiến trường, con mẹ nó ai dám lui lại nửa bước làm dao động lòng quân, thì đừng trách súng trong tay tôi không niệm tình cảm!”


Long Tuấn Hạo giơ cờ lớn, rống to hơn với những người bên dưới.


“Rõ!”


Vô số người ở đây cùng hô to.


“Mục tiêu của hôm nay chỉ có một, là tìm được chị dâu Tuyết Mai!”


“Tây Vực giao người cũng cũng không sao, một phút bọn họ không giao người, chúng ta càn quét một phút!”


“Không gặp được người, sẽ không dừng lại!”


“Đi!”


Long Tuấn Hạo lại vung cờ lớn, xoay người đuổi kịp bước chân của Cao Phong.


Ba trăm sáu mươi nghìn chiến sĩ thiết huyết cũng đồng loạt cất bước.


Đội ngũ hai bên có vô số xe tải nhỏ có binh linh đang kéo vũ khí hạng nặng đi theo sát.


Còn đội ngũ chính giữa có tổng cộng hai mươi lăm chiếc xe tăng chiến đấu trên đất liền.


Ngoại trừ nhóm xe vận chuyển hỏa lực nặng và xe tăng chiến đấu, thì những người khác đều đi bộ.


Bước chân của mấy trăm nghìn người rúng động, khuấy động khói bụi vô biên, bụi bay lên không trung.


Một mình Cao Phong đi phía trước, anh giống như một anh hùng cô độc với vẻ mặt bình tĩnh và bước đi vững vàng.


Phía sau anh là thiên quân vạn mã, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ kiên nghị.


Trùng trùng điệp điệp, sát khí ngút trời.


Cao Phong đã cho Tây Vực hai lần cơ hội.


Thế nhưng, bọn họ không quý trọng.


Lần một lần hai, không thể thêm ba bốn lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK