Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1573


Trung tâm khu dân cư Đông Phương.


Khi Cao Phong mang người tới đây, tên an ninh kia cũng bị giật mình.


“Chào! Ngài Cao, ngài Cao?”


An ninh vội vàng tiến lên đi tới, có chút kinh ngạc hỏi.


“Lúc tôi không có ở đây, nghe nói các anh đã giúp gia đình cản không ít tai nạn, cám ơn.”


“Những thứ này, đem chia cho các anh em.”


Cao Phong nghiêm túc nói cảm ơn một tiếng, sau đó lấy một cái phong bì đưa ra.


An ninh theo bản năng nhận lấy, tay nặng trĩu, còn không kịp nói gì thì Cao Phong đã lái xe đi xa.


Cao Phong quả thực cảm kích. Khi nhớ tới anh mấy tháng trước phải lần nữa đi nhà họ Cao, Kim Nhạc Sơn bởi vì muốn ép Kim Ngọc Hải ký tên, đã từng tới đây ép buộc người nhà của Kim Tuyết Mai.


Những nhân viên an ninh ở đây rất có lương tâm, làm tròn bổn phận, Cao Phong đều khắc ghi trong lòng, chỉ có điều là không có thời gian cảm ơn bọn họ.


Mà khoảng thời gian này, đám người Kim Nhạc Sơn cũng thường xuyên đến quấy rầy nhà của Kim Tuyết Mai, nếu bọn họ có thể cản lại được đều đã cản, Cao Phong lại càng cảm kích.


Bất kể có thành công hay không, ít nhất bọn họ cũng đã làm.


An ninh có chút sững sờ nhìn Cao Phong rời đi, mở phong bì ra nhìn một cái, thấy bên trong đầy tiền mặt, lúc này tinh thần chấn động.


Đối với Cao Phong hiện tại mà nói, nếu có phải lấy ra cả trăm triệu, cũng không đáng một xu.


Quan trọng nhất, anh cảm thấy cái gì nên hao phí, đều không có vấn đề.


Xe dừng ở trung tâm khu dân cư, Cao Phong chậm rãi xuống xe.


Vừa bước xuống xe, giọng nói của Long Tuấn Hạo phát ra từ máy bộ đàm truyền tới.


“Anh Phong, mọi chuyện đã làm xong cả rồi.”


“Được.”


Cao Phong cầm lấy máy bộ đàm trả lời một câu, trong lòng thở dài một tiếng.


Ít nhất, anh đã thực hiện lời hứa của mình với Kim Tuyết Mai, cũng không có tự tay giết chết Kim Nhạc Sơn và những người khác.


Về phần bọn họ trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Cao Phong không cách nào can thiệp.


“Anh Phong, em cho người mở cửa.” Một tên vệ sĩ áo đen lúc này tiến lên.


“Không cần, lần này tôi đi một mình là được, tất cả ở lại chỗ này hết đi.”


Cao Phong nhìn cửa trung tâm biệt thự một cái, nhẹ giọng nói.


“Dạ!”


Mấy chục tên vệ sĩ gật đầu đồng ý đứng ở phía sau lẳng lặng chờ đợi.


Cao Phong nhìn vào bên trong qua cánh cửa trắng của căn biệt thự, ánh mắt có chút thất thần.


Sau vài tháng, lần nữa đi về chốn cũ, cảm giác không giống nhau.


Còn nhớ thời điểm mới dọn tới nơi này, người thân của Kiều Thu Vân cùng Cao Phong xảy ra một chút xích mích.


Mà bây giờ, giai cấp của những người đó, đã không thể nào so sánh được với Cao Phong.


Thậm chí ngay cả vị trí bên cạnh Cao Phong bọn họ còn không có tư cách đứng.


Long Tuấn Hạo nói không sai, Cao Phong làm hết những việc này, nhẫn nhịn đám người của Kiều Thu Vân cùng Kim Nhạc Sơn cũng là bởi vì có quan hệ thân thích với Kim Tuyết Mai.


Bọn họ ngàn không nên vạn không nên chạy đi đối phó với Kim Tuyết Mai.


Bọn họ đã đem Kim Tuyết Mai đẩy tới hố lửa thậm chí còn muốn tưới lên một thùng xăng, Cao Phong còn có cái gì cần phải nhẫn nhịn chứ?


Nhập vân tay vào, âm thanh cửa biệt thự mở nhanh chóng phát ra, Cao Phong bước vào.


Kim Ngọc Hải đang ở trong sân tưới hoa, thấy Cao Phong tới, không nhịn được tinh thần chấn động một cái.


Ông ấy cũng biết, Cao Phong sẽ tới.


Kiều Thu Vân làm những chuyện kia, cho dù Cao Phong giỏi nhịn đến đâu, cũng không có khả năng quên được.


“Ba.” Cao Phong kêu một tiếng, tiến vào trong sân.


“Bé Phong…” Kim Ngọc Hải mở miệng đáp, nhưng không biết phải nói từ đâu.


“Bà ta đâu?” Cao Phong dừng một chút hỏi.


“Ở trong phòng, vẫn không có đi ra…” Kim Ngọc Hải vội vàng trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK