Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2966

Mấy người bọn họ còn cách rất xa đã chắp tay chào hỏi Cao Phong.

Lúc đối mặt với Cao Phong, bọn họ tỏ ra cung kính không che giấu một chút nào.

Giống như có thể cùng Cao Phong nói chuyện là một loại vinh hạnh cực lớn vậy.

Không thể không nói, thái độ của những người nhân vật lớn này, so với khuya ngày hôm trước, tưởng chừng như là hai người khác nhau vậy.

Điều này gọi là người thức thời mới là trang tuấn kiệt, xem ra bọn họ cũng không ngu.

Đưa tay không đánh mặt người nào cười.

Thái độ Cao Phong cũng hiền lành, cười nói: “Không muộn! Mọi người đi vào nghỉ ngơi trước, đợi người đến đông đủ, chúng ta liền bắt đầu nghi lễ.”

Thấy thái độ của Cao Phong như vậy, những người cầm đầu thế lực ngầm của thành phố Đà Nẵng đều hơi kinh ngạc vì được anh đón tiếp như vậy.

Dù sao thì khuya ngày hôm trước, hình tượng của Cao Phong giết người không để tâm, bá đạo mạnh mẽ như vậy đã in sâu trong lòng bọn họ.

Nhưng hôm nay Cao Phong lại thay đổi thái độ đột ngột như vậy, khiến cho bọn họ vô cùng thấp thỏm.

“Được, tốt!”

Mọi người đều không dám nói nhiều, vội vàng tự tìm chỗ ngồi của mình.

Tòa quan sát xây dựng ở hai bên đã sớm bày xong bàn ghế để ngồi.

Bàn ghế được bày ngoài trời, không hề phân chia cấp bậc, cũng không trang trí hoa lệ.

Nhưng dù vậy những ông lớn đã quen được ăn đồ ăn ở khách sạn năm sao này, vẫn cảm thấy vậy là may mắn rồi.

Khuya ngày hôm trước bọn họ từ cao ốc Minh Châu trở về, mới biết, hình như thế lực ngầm của bọn họ đã được thay máu rồi.

Đây là thủ đoạn kinh khủng đến nhường nào?

Cho nên bọn họ đều hiểu, đừng bao giờ bị nụ cười trên mặt Cao Phong mê hoặc.

Làm bạn với vua cũng như làm bạn với hổ.

Nếu làm chuyện gì sai lầm hoặc có ý đồ gì khác, Cao Phong đều có thể giết sạch bọn họ bất cứ lúc nào.

Cao Phong nhìn mấy ông lớn ngồi xuống rồi, sau đó nhìn về phía Lâm Vạn Quân hỏi: “Chú Quân, trước mắt, tình hình tài chính của nhà họ Cao chúng ta thế nào?”

“Tài chính?” Lâm Vạn Quân hơi sửng sốt, có chút không hiểu ý của Cao Phong.

“Cháu nói là vốn dự trữ của nhà họ Cao.” Cao Phong giải thích một câu.

Lâm Vạn Quân biết ý Cao Phong, trong lòng hơi suy tính, nói: “Cậu Phong, nói thật là không ổn lắm.”

“Từ khi ông cụ về trời, bà cụ cũng trở nên ngốc nghếch, dòng thứ như Cao Anh Hạo dần dần chiếm lấy nhà họ Cao, chỉ biết ăn không ngồi rồi.”

“Trước kia bọn họ dưới sự che chở của ông cụ đã mất chỉ làm một con sâu mọt thôi, bây giờ để cho bọn họ dẫn dắt một dòng họ lớn, bọn họ có thể dẫn được cái gì chứ?”

“Cho nên, tối hôm qua nhìn giấy tờ, sản nghiệp nhà họ Cao, tiền lời mấy năm nay đều bị tuột dốc không phanh, rất nhiều nơi vẫn còn đang trong tình trạng tổn thất.”

“Quan trọng nhất chính là khoảng thời gian này giữa cậu Phong và nhà họ Cao có tranh chấp.”

“Sản nghiệp của nhà họ Cao cũng bị khối tập đoàn Đế Phong phối hợp cùng những người khác xâm chiếm không còn một cái gì, cũng không có thêm thu nhập gì cả.”

“Mà Cao Anh Hạo lại tiêu tốn rất nhiều tiền để mua cái gì mà hàng nóng.”

Hôm nay Lâm Vạn Quân, đã hoàn toàn trở thành quản gia của nhà họ Cao, nhắc tới tình trạng của nhà họ Cao, trong lòng ông ta chỉ có sự trách cứ.

Dù sao lúc trước ông ta nhìn thấy nhà họ Cao phồn vinh hưng thịnh vây, ngày hôm nay lại trở nên dần dần đổ nát, trong lòng cực kì không dễ chịu.

“Chú Quân, chú không cần nói với cháu nhiều như vậy đầu, cứ nói thẳng là chúng ta bây giờ còn đang thiếu tiền đi.” Cao Phong phẩy tay nói.

Lâm Vạn Quân nghe vậy, nhịn không được cười lên, nói: “Cậu Phong, cậu đừng có nói đùa như vậy chứ, chúng ta sao có thể thiếu tiền được.”

“Doanh thu mỗi ngày của khối tập đoàn Đế Phong, tôi cũng không dám nhìn…”

Cao Phong im lặng chỉ lắc đầu, lát sau nói: “Cháu nói nhà họ Cao này bây giờ có thiếu tiền hay không, có phải tài chính cũng kém hơn trước kia không?”

“Đúng là như vậy.” Lúc này Lâm Vạn Quân gật đầu.

Những người đó dưới sự dẫn dắt của Cao Anh Hạo, nhà họ Cao mà không bị tuột dốc mới là lạ.

Bây giờ về khoản tiền mặt, so với thời kì đỉnh cao lúc trước, thì cũng đã bị kém mất ba phần năm rồi.
Chương 2967
“Được, cháu hiểu rồi.”
“Hôm nay hồi máu cho nhà họ Cao vậy.” Cao Phong chắp hai tay sau lưng, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười nhẹ.
“Cậu Phong, làm thế nào để hồi máu cho nhà họ Cao?” Lâm Vạn Quân nghe thấy vậy thì hơi sửng sốt.
Cao Phong suy tính trong hai giây sau đó lại nhìn những người cầm đầu của thế lực ngầm với ánh mắt thâm sâu khó đoán, rồi anh xoay người nói nhỏ bên tai Lâm Vạn Quân mấy câu.
Lâm Vạn Quân càng nghe thì đôi mắt càng trợn lớn lên, nghe đến cuối cùng thì thấy hơi dở khóc dở cười.
“Cậu Phong, làm như vậy có phải là hơi vô liêm sỉ không?” Lâm Vạn Quân nhỏ giọng hỏi.
“Cháu đến cả cầm súng chĩa vào đầu để bọn họ quỳ xuống còn dám, nói gì đến chuyện có vô sỉ hay không chứ, đi làm đi.” Cao Phong chắp tay ra sau.
“Được! Vậy chú đi làm ngay.”
Lâm Vạn Quân bất đắc dĩ lắc đầu sau đó vội vàng đi ra phía sau chuẩn bị cho kế hoạch của Cao Phong.
“Ui, thời tiết hôm nay cũng coi như là không tệ!”
“Thời tiết tốt, vừa lên chức cũng vừa hốt bạc.”
“Dù sao, mình cũng phải kiếm chút tiền mua sữa bột cho cô con gái nhỏ chưa ra đời của mình chứ.”
Cao Phong ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt tràn đầy ý cưới khó che giấu được.
Lúc này, bên bờ của hòn đảo trung tâm.
Càng ngày càng nhiều tàu bắt đầu đậu ở đó.
“Tập đoàn dược phẩm Tôn Thị ở thành phố Đà Nẵng tới chúc mừng cậu Kình Thiên.”
“Tập đoàn Ninh Hải của thành phố Đà Nẵng tới chúc mừng cậu Kình Thiên.”
“Chi nhánh của tập đoàn Hà Đô ở thành phố Đà Nẵng tới chúc mừng ngày vui của cậu Kình Thiên.”
Người người tấp nập tới, càng về sau càng nhiều nhân vật tai to mặt lớn đến.
Những người đến sau này đều vô cùng khách sáo, sau đó cười cười với đám người Long Tuấn Hạo một cái, rồi vội vàng đi gặp mặt Cao Phong.
Cho dù bọn họ có không coi trọng một ai nhưng với cái tên Cao Kình Thiên này, ai cũng không dám khinh thường.
Hôm nay bọn họ bỏ qua hết tất cả những chuyện quan trọng để đi đến nơi này, không phải là vì người tên ba chữ Cao Kình Thiên này sao?
“Chết tiệt, những người Thành phố Đà Nẵng này cũng không ngu như vậy nhỉ.”
“Tôi thấy thái độ hôm nay của họ rất tốt, chắc là bị anh Phong dạy dỗ rồi.”
Long Tuấn Hạo xoa xoa cằm, nhìn một đám toàn ông lớn Thành phố Đà Nẵng, ngoan ngoãn đi qua trước mặt mình, không nhìn được mà lầm bầm nói.
Liễu Tông Trạch cũng gật đầu một cái, nói: “Những người này có thể đi đến vị trí ngày hôm này chứng tỏ họ cũng không phải kẻ ngu.”
“Bây giờ ở Thành phố Đà Nẵng, chúng ta phải đối mặt với những người trong giới chính trị nên cũng phải biết khiêm tốn một chút, những người khác không phải là đối thủ của chúng ta.”
“Trừ khi bọn họ muốn học chín người kia trong đêm đó, vì một phát súng của cậu mà ngã xuống.”
Nói tới chỗ này, Liễu Tông Trạch cũng sờ cằm một cái, hỏi: “Nhắc tới mới nhớ, trước kia cậu không phải như vậy đâu, bây giờ sao mà một lời không vừa ý đã cầm súng lên nói chuyện vậy chứ?”
Long Tuấn Hạo cười ngạo nghễ, nói: “Tông Trạch, cậu nên nhớ đạo lí này, cây nhỏ không chặt thì không thẳng, người trẻ tuổi không có bố mẹ dạy thì xã hội phải dạy.”
“Người đó không đàng hoàng, cậu chỉnh người một tí thì người đó sẽ trở thành người đàng hoàng, không có gì mà một băng đạn không thể giải quyết được cả, nếu có như vậy đi nữa thì dùng hai băng đạn thôi.”
Một lời này làm cho Liễu Tông Trạch cứng họng không trả lời được.
Anh ta đưa tay sờ cái đầu nhẵn bóng của Long Tuấn Hạo một cái, trên mặt viết hai chữ thật lớn: “Bái phục.”
“Trâu bò quá! Không phục không được mà!” Liễu Tông Trạch xúc động nói.
“Được rồi, đừng làm tôi bị phân tâm, nhìn kĩ một chút, xem xem có cô nào xinh đẹp không, tôi đi xin Facebook cho cậu.”
Long Tuấn Hạo trơn tròn hai mắt không ngừng quét nhìn qua những vị khách mới vào.
Liễu Tông Trạch không biết làm sao, cũng không nói gì nhiều nữa.
Rất nhanh, những thế lực lớn ở bên ngoài Thành phố Đà Nẵng hay là thế lực ngầm, các chi nhánh công ty của tập đoàn cùng với tập đoàn lớn đều tới.
Ngay cả những ông chủ lâu đời của gia tốc Thành phố Đà Nẵng đều phái ra người đại diện tới nhà họ Cao chúc mừng.
Chương 2968

Đám người Long Tuấn Hạo thấy khách mới tới xong hết rồi, cũng chuẩn bị dẫn người về, chuẩn bị một chút cho nghi lễ kế nhiệm của chủ nhà.

“Xẹt xẹt xẹt!”

Ngay vào lúc này, tiếng động cơ từ xa xa mạnh mẽ truyền tới.

Âm thanh vô cùng chói tai, xen lẫn tiếng sóng, làm cho người không có cách nào bỏ qua được.

Đám người Long Tuấn Hạo cùng với những người cầm đầu thế lực khắp nơi của thành phố Đà Nẵng đều dừng chân lại, theo bản năng mà nhìn hướng xa xa đằng kia.

Dù sao, hôm nay mọi người tới hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao, thái độ gần như là vô cùng khiêm tốn.

Đây là người nào mà lại ngông cuồng như vậy?

Mọi người lấy lại tinh thần nhìn lại, chỉ thấy ở trên vùng biển xa xa đằng kia là mười mấy xuồng chạy bằng mô-tơ, tốc độ cực nhanh hướng về phía hòn đảo trung tâm.

Đếm qua loa thì ít nhất có mười bảy mười tám chiếc xuồng chạy bằng mô tơ.

Gần hai mươi chiếc, trên mỗi chiếc xuồng là một thanh niên trẻ tuổi và một cô gái.

Tốc độ cực nhanh, lao đi như tên bắn trên mặt biển, rẽ nước sang hai bên lao tới.

Đạp gió rẽ sóng nhìn rất là khi thế.

“Chết tiệt, Tông Trạch, phía sau đám người này đều đèo theo một cô gái xinh đẹp đấy, cậu xem xem có coi trọng ai không.” Lúc này mắt của Long Tuấn Hạo đã sáng rực lên.

Liễu Tông Trạch hơi nhíu mày, nói: “Tôi cảm thấy không đúng lắm, những người này cho rằng mình đang đi du lịch sao?”

Sau khi nói xong, Liễu Tông Trạch tiến lên một bước, hơi nheo mắt mà nhìn về phía trước.

Long Tuấn Hạo thấy vậy cũng hơi suy nghĩ một lát, nhìn binh sĩ Phong Hạo cách đó không xa, anh ta cũng bước lên.

“Roẹt roẹt roẹt!”

Gần hai mươi chiếc xuồng chạy như bay về phía này.

Khi đến gần bờ, một chiếc xuồng đột ngột uốn lượn trên mặt nước tạo thành một đợt sóng vung lên trông vô cùng xinh đẹp.

Gần hai mươi chiếc xuồng làm như vậy, cùng nhau làm một hành động khiến cho làn sóng nước dâng lên thật cao.

Rất nhiều nước biển bị hất văng lên bờ.

Thậm chí còn có một ít nước biển văng thẳng lên chỗ Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đang đứng.

“Con mẹ nó, đám ngu xuẩn này làm cái gì vậy?” Long Tuấn Hạo lau sạch nước biển trên mặt, gương mặt lúc này đã đen xuống.

“Ha ha, kỹ thuật đỉnh cao của anh Duy vẫn là đẹp nhất!”

“Không phục không được, chơi xe toàn hạng sang, lái xuồng cũng phải đứng đầu mới được!”

“Anh Duy đúng là đỉnh quá!”

Gần hai mươi chiếc xuồng cập bờ, đám thanh niên lái xuồng đều cười ha hả.

Cả đám người đó đều coi trời bằng vung, không xem ai ra gì, dường như là không thèm để cái hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao này vào trong mắt.

Liễu Tông Trạch hơi híp mắt, nhìn những người này.

Người tới không có ý tốt…

Chỉ thấy mười bảy mười tám chiếc xuồng chở một nam một nữ, phía sau mỗi thanh niên là một cô gái xinh đẹp ôm lấy eo bọn họ.

Nhìn thật giống như là tới hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao để đi du lịch vậy.

Quan trong hơn chính là mười bảy mười tám người đàn ông trẻ tuổi kia, chỉ cần nhìn qua là biết điều kiện gia đình không tệ, quần áo người nào người nấy cũng đắt tiền.

Đồng hồ trên cổ tay cũng có giá trị không rẻ, trên mặt còn đeo kính mát, cười to không coi ai ra gì.

“Tuấn Hạo, anh Trạch, những người này đều là con ông cháu cha ở Thành phố Đà Nẵng.” Cao Khai Thành hơi nhíu mày, sau đó giải thích.

“Cái gì mà con ông cháu cha, chúng nó bị ngu à? Ngay cả cha ông của chúng nó cũng phải quỳ rồi mà chúng nó còn dám làm màu như vậy ư?” Long Tuấn Hạo sờ đầu một cái.

“Không phải, bọn họ không phải con nhà giàu bình thường đâu, đều là con ông cháu cha cả, hoàn cảnh gia đình không tầm thường, cha chú toàn làm trong quân đội, giới chính trị cả đấy…”

“Bọn họ khác với dòng họ Mai và tập đoàn Hà Đô.” Cao Khai Thành lại giải thích một lần nữa.
Chương 2969

Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch nghe đến đây thì cũng hiểu ra.

Những tên thanh niên này đứng sau quản lí, bối cảnh cũng là đời sau của những người trong hệ thống Thành phố Đà Nẵng.

Chẳng trách sao lại hống hách như vậy.

Suy cho cùng thì buổi tối hôm trước Cao Phong quả thực không nhắm vào bất cứ người nào trong hệ thống.

Chỉ là đã khuất phục được thế lực ngầm và khu thương mại Thành phố Đà Nẵng cùng với một số thương hiệu cũ của Thành phố Đà Nẵng.

“Tại sao không lấy súng dọa anh hắn ta, tôi nghĩ bọn chúng có chút lung lay!” Long Tuấn Hạo bĩu môi không phục nói: “Hãy quên ý định đó đi.”

Liễu Tông Trạch ngừng giây lát rồi vẫy tay nói: “Suy cho cùng đã có bối cảnh thể chế, có thể không chọc tức anh Phong thì đừng chọc tức anh ta.”

“Chỉ cần bọn họ không làm gì quá đáng thì chúng ta cứ mắt nhắm mắt mở mà cho qua.”

Chung quy lại thì Liễu Tông Trạch xem xét tình hình sẽ kĩ càng chu đáo hơn Long Tuấn Hạo một chút, vì vậy đã ngăn cản Long Tuấn Hạo không để cậu ta làm những chuyện không hay với đám con ông cháu cha kia.

“Anh Phong chúng ta còn có Nhà họ Diệp ở Thủ đô chống lưng, sợ cái đếch gì.”

Long Tuấn Hạo vẫn cảm thấy có chút không phục.

Liễu Tông Trạch chậm rãi lắc đầu, thản nhiên nói: “Cậu phải hiểu rằng phép vua thua lệ làng, dù gì thì bây giờ chúng ta cũng đang ở Thành phố Đà Nẵng.”

“Nhà họ Diệp ở Thủ đô có quyền thế lớn mạnh là vậy, nhưng nếu đến Thành phố Đà Nẵng sẽ có chút yếu thế, vì vậy hãy quên nó đi.”

Nghe Liễu Tông Trạch giải thích xong, mặc dù trong lòng Long Tuấn Hạo khó chịu nhưng cũng không nói thêm gì.

Suy cho cùng, bọn họ cũng biết rằng Diệp Thiên Long chỉ vì mối quan hệ với Kim Tuyết Mai mới giúp đỡ Cao Phong một lần.

Nhưng chung quy cha của Kim Tuyết Mai chỉ có mối quan hệ chiến hữu với Diệp Thiên Long mà thôi. Vì thế mà Diệp Thiên Long cũng sẽ không toàn tâm toàn ý mà giúp đỡ Cao Phong

“Này, không đúng, sao lại không có ai đến đón tiếp chúng ta?”

“Anh Duy, hay là thể diện của anh không đủ lớn? Ha ha!”

Một đám thanh niên nhao nhao bước xuống xuồng máy đúng ở bên bờ.

Người mà được gọi là anh Duy đó khoảng hơn hai mươi tuổi, trên người mặc một bộ quần áo hàng hiệu được thiết kế riêng.

Mái tóc xoăn của anh ta được nhuộm thành màu vàng, thoạt nhìn chẳng khác gì các thần tượng Hàn Quốc.

Thanh niên vừa nãy vung cánh tay có chiếc đồng hồ lên, sau đó bước lên lên bờ tiếp tục nhìn xuống dước bước đi.

Mấy chục thanh niên mặt mày dữ tợn, mỗi người dẫn heo một cô gái ăn mặc hở hang bên mình.

Tất cả có hơn ba mươi người không mời mà đến đi về hướng hòn đảo trung tâm. Long Tuấn Hạo cùng đám người nheo mắt nhìn nhưng không có ý định tiến đến tiếp đón.

Mặc dù bọn họ không có mâu thuẫn trực tiếp với bọn nhóc con ông cháu cha này nhưng thái độ của bọn họ làm cho Long Tuấn Hạo và đám người thầm cảm thấy không hài lòng.

Bạn bè đến có rượu ngon, kẻ địch đến có súng sắt.

“Là nhóm con ông cháu cha của thành phố Đà Nẵng, người đi đầu là Viên Hoàng Duy.”

Mai Quỳnh Như nhìn thấy mười mấy người đó thì không nhịn được mà nhỏ tiếng nói một câu: “Ồ, đây không phải cậu Duy sao?”

“Cậu Duy cuối cùng cũng đến rồi, ngưỡng mộ đã lâu!”

“Cậu Duy, tôi là chủ tịch của tập đoàn Ninh Hải…” Trong nháy mắt đã có rất nhiều người có thế lực trên bờ bên này, trên mặt đều mang vẻ cung kính tiến lên, đi về phía đám người đó.

Tất nhiên, chủ yếu vẫn là do thể diện của tên Viên Hoàng Duy đó rất lớn.

Đám con ông cháu cha này của thành phố Đà Nẵng cũng chẳng phải những kẻ có tiền tầm thường.

Mười mấy tên thanh niên đó, cha mẹ họ đều là những nhân vật có tiếng trong giới chính trị của Thành phố Đà Nẵng.

Vì thế, hoàn cảnh gia đình của bọn họ cũng rất đáng gờm.

Ở Thành phố Đà Nẵng này, con ông cháu cha thì cũng nhiều, nhưng không phải ai cũng đủ điều kiện để gia nhập vào nhóm của bọn họ.

Ai là Thái tử? Đương nhiên là dưới một người trên vạn người mới có gan tự xưng như vậy.

Mà trong lòng của tất cả mọi người thì Viên Hoàng Duy chính là thái tử của Thành phố Đà Nẵng.

Chương 2970
Cậu ta không chỉ có bố mẹ có địa vị cao trong giới chính trị ở Thành phố Đà Nẵng mà còn kiểm soát không ít doanh nghiệp tư nhân trong gia đình. Thật sự là giàu có.
Do đó, địa vị của cậu ta ở Thành phố Đà Nẵng đương nhiên là rất cao, tự xưng là Thái tử của thành phố Đà Nẵng! Rất ngông cuồng.
Tuy nhiên, những ông lớn ở Thành phố Đà Nẵng hiểu rằng Viên Hoàng Duy có đủ sức mạnh và tư cách.
Cũng giống như lần này, đây rõ ràng là ở trên đảo trung tâm của nhà họ Cao, Viên Hoàng Duy lẽ ra phải làm khách.
Nhưng lúc này, cậu ta đảo khách thành chủ, nhận được sự chào đón của rất nhiều người.
Thậm chí, không cần đám người Long Tuấn Hạo đến tiếp đón.
“Thật nực cười!” Long Tuấn Hạo vô cùng bất mãn, không nhịn được thốt ra
Ban đầu bọn họ cố tình thờ ơ với Viên Hoàng Duy để anh ta hiểu quy tắc của hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao
Không ngờ rằng, những kẻ tai to mặt lớn của thành phố Hải Phòng kia lại gió chiều nào theo chiều đó, chủ động nghênh đón.
Trước sự chào hỏi của mọi người, Viên Hoàng Duy ngoảnh mặt làm ngơ, giống như điều đó là dĩ nhiên.
Khi tới lối đi chào đón, Viên Hoàng Duy đưa tay chống hông nhìn vải đỏ trải dài hai bên lối đi, không khỏi nhíu mày.
“Thời đại nào rồi mà còn làm những thứ này, quê chết đi được.”
“Nhà họ Cao có thể coi là một thế lực có uy danh, làm sao có thể làm được những thứ quê mùa này được.” Viên Hoàng Duy nói
Những lời này đương nhiên cũng làm rộ lên những tiếng cười ngay phía sau anh ta.
“Mẹ nhà nó!” Long Tuấn Hạo nổi giận ngay tức khắc, giơ chân muốn tiến lên phía trước.
Dẫu sao, những thứ này cũng là do anh ta và Liễu Tông Trạch chỉ đạo mọi người làm, phải tốn thời gian rất lâu mới chuẩn bị xong.
“Đừng kích động.” Vẻ mặt của Liễu Tông Trạch cũng có chút khó coi, nhưng vẫn kéo Long Tuấn Hạo lại.
Long Tuấn Hạo lạnh lùng lườm Viên Hoàng Duy một cái, sau đó sầm mặt phụng phịu một mình.
Càng nhìn Viên Hoàng Duy, trong lòng anh ta càng cảm thấy khó chịu.
“Đây không phải là lần đầu tiên tôi đến hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao, hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao của hôm nay thực sự khiến tôi không hài lòng. ”
“Cao Anh Hạo đâu, sao không đến đón tiếp tôi?” Viên Hoàng Duy nhẹ nhàng hỏi.
Biểu cảm và giọng điệu của cậu ta rất bình tĩnh và thản nhiên, như thể coi đó là điều hiển nhiên.
Không có cố ý kiêu ngạo khoe khoang, cũng không có cố ý ngang ngược, nhìn cậu ta bây giờ hoàn toàn là dáng vẻ tôi mạnh tôi có quyền.
Không một ai lên tiếng.
Viên Hoàng Duy nhếch nhẹ lông mày nhìn Long Tuấn Hạo đang đứng đợi người.
Viên Hoàng Duy lạnh lùng hỏi: “Đây là cách tiếp đãi khách của nhà họ Cao sao?”
“Tao đợi con mẹ mày đó!” Long Tuấn Hạo thực sự không nhịn nổi nữa, hất tay Liễu Tông Trạch ra, cất bước đi tới.
“Mẹ nó! Mày là ai vậy? Dám nói chuyện như thế với anh Duy à?”
“Mày nghĩ mày ngon à? Hay là nghĩ anh Duy của tao không cầm nổi đao?”
“Ngay cả Cao Anh Hạo gặp anh Duy rồi cũng phải ngoan ngoãn biết điều, thì mày là cái thá gì hả?”
“Không biết sống chết! Có phải là mày muốn bị đánh không?”
Chỉ trong nháy mắt, đám người đi theo phía sau Viên Hoàng Duy đã nhao nhao lên.
Long Tuấn Hạo hừ lạnh một tiếng, nhìn đám người kia bằng ánh mắt trêu ngươi, nói:
“Tôi nói này, có phải các người mới rơi từ trên sao hỏa xuống không? Hay là trong nhà các người vừa kết nối mạng?”
“Thành phố Đà Nẵng bây giờ tình hình như thế nào, các người thật sự không biết sao, hay là giả vờ không biết?”
“Từ khi nào mà các người dám ở hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao diễu võ giương oai vậy?” Long Tuấn Hạo bị tiếng chửi mắng của đám người kia làm cho phì cười.
Người của Viên Hoàng Duy thật sự là không biết đêm hôm trước đã xảy ra chuyện gì à?
Chỉ cần bọn họ biết một chút thì sẽ không làm những điều ngớ ngẩn như thế này. Hay là não của đám con ông cháu cha này đều thiếu chút gì đó?
“Thành phố Đà Nẵng có tình trạng như thế nào? Dù là tình trạng gì thì cũng không đến phiên một đứa người làm như mày hô hào trước mặt anh Duy của chúng tao.”
“Này người anh em, bệnh đi vào bằng đường miệng, họa cũng từ miệng mà ra, đã hiểu chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK